21 tháng 11, 2014

[…]


















Giá như ngoài kia trời đương mưa. Bỗng nhớ những sáng mưa nhẹ tênh quá chừng.

2 tháng 11, 2014

Có cơn mưa đến khẽ mang đông về







Có lẽ đêm nay là đêm đầu tiên của mùa đông. Ban trưa gió mùa về, trời đổ mưa rồi đất trời co mình chuyển lạnh. Vậy là đông đến, nhẹ nhàng như cơn mưa buổi ban trưa.
.
Ngày đầu tiên của mùa đông tôi mua ít trái cà chua bi về vừa làm salad vừa lấy hạt để gieo. Tôi vô cùng thích cái cảm giác vào một trưa mùa đông nắng lạnh được ngồi trong vườn, chỉ cần nhón tay khẽ ngắt là cả một mặt trời tí hon đã nằm gọn trong lòng bàn tay. Sau đó có thể thảnh thơi ngồi nhâm nhi với chút rượu táo mèo.
.
Ngày đầu tiên của mùa đông tôi đi bộ quanh khu mình ở đến rã cả chân, tôi dừng lại trước nhà hàng xóm chỉ vì muốn ngắm nhìn buổi chiều đang đung đưa cùng khóm hoa giấy trên tầng ba ngoài bancol. Chẳng biết tự lúc nào tôi bắt đầu thích hoa giấy đến lạ, thích điên lên được. Tôi thích chúng chỉ vì chúng là loài hoa đơn giản và đầy nhiệt thành.
.
Ngày đầu tiên của mùa đông nằm trong chăn cùng cô em họ, nó xem album ảnh trong điện thoại của tôi rồi bảo "Chị mà không cười trông mặt buồn muốn xỉu. Mắt chị buồn bỏ m* ra". Tôi bĩu môi cười méo mó. Ngày trước tôi không nghĩ là mình có đôi mắt buồn. Rồi một ngày không biết sao nhiều người cùng nói với tôi một câu như vậy. Nên tôi cười nhiều hơn để giấu nó. Cười nhiều tới mức vào ngày họp lớp năm rồi cô giáo chủ nhiệm cấp III của tôi bảo "Hễ thấy con bé này là thấy nó cười. Vui cũng cười mà không vui nó cũng cười". Tôi nghe xong cũng lại cười toe.
.
Ngày đầu tiên của mùa đông, thu mình trong chăn nghe bản Pan's labyrinth lullaby và nhận ra một điều: "À, thì ra cũng có một ngày bản thân sẽ không còn biết cảm giác cô đơn đến kiệt cùng là như thế nào nữa. Dù bên cạnh có người hay không.
.
Đêm đầu tiên của mùa đông tôi chỉ cần một giấc ngủ thật sâu, thật sâu. Mở mắt ra trong lòng ngập tràn cảm giác hân hoan, rằng: "Hôm nay là một ngày đáng sống".