22 tháng 11, 2017

Một bài thơ cũ




"Tôi biết có một người tôi yêu
Tôi, chẳng dám nói
Hèn.

Tôi biết có một người yêu tôi
Nhưng, cũng chẳng dám nói
Nhát.

Tôi biết có vài người không yêu tôi
Nhưng, vẫn cứ nói
Phiền.

Tôi biết có một người tôi không yêu
Mà, không nỡ nói
Tội.

Tôi biết có một người tôi từng yêu
Tôi, hơi hối tiếc
Buồn."

1 tháng 11, 2017

Thứ Bốn ngày một



Tôi vừa trở về HN sau mấy ngày lên cao nguyên Mộc Châu bất chấp lời khuyến cáo của bác sĩ sau mười ngày tiểu phẫu không được đi xa. Tiết trời ở cao nguyên đẹp vô ngần, trời xanh ngăn ngắt mây trắng bay bềnh bồng, nắng vàng và gió lạnh thấu xương. Mỗi khi diện váy rồi dạo bộ trên đồi tôi nghĩ chỉ cần thêm vào chút nhạc sến sến tí thôi là tôi có thể trở thành diễn viên chính trong một video diễm tình nào đó = )))))
Việc được tận hưởng những điều trên tôi phải trả giá bằng chuyện chịu những cơn đau và đói là cảm giác thường trực vì tôi chỉ ăn được mấy đồ ăn dạng mềm hay lỏng, nhưng chả sao cả bù lại đây là lần đầu tiên tôi được nhìn ngắm một bãi ngô rộng lớn ngút ngàn đến thế, lần đầu tiên tôi được đi du lịch mà không phải chịu bất kể sự ồn ào khó chịu nào vì đám đông khách du lịch, một nơi hoàn toàn hoang sơ và bình dị, lần đầu tiên được thử cảm giác trong phạm vi mấy kilomet mà chỉ có vỏn vẹn bốn người chúng tôi, có cảm giác mình đang được tham gia bộ phim khu rừng ma ám ấy các bạn ạ :))
.
Tôi đã suýt khóc khi cô tôi đến thăm rồi mượn luôn của tôi hai cuốn sách. Vâng, tôi đã thực sự muốn gào lên rằng "Khôngggggggggg" đấy. Những hai cuốn, haiiii cuốn, trời ạ!!!
.
Tự nhiên muốn làm chè bưởi này, cơm gà này, xôi và cả ngao hấp xả dứa nữa... toàn mấy món chưa bao giờ làm và muốn làm cả. Hay và kì lạ ghê ^^
.

Buổi sáng đầu tiên ở MC, khi nhìn thấy cảnh mây mù lững thững bay bay trên đồi chè ở cuối chân trời, tôi bỗng nhớ đến một bài thơ dễ thương, hê hê: 
"Ừ thì nhân lúc trời mưa

Nhắn tin sang hỏi *quên nhau chưa nè?
*
Bên kia nhắn lại * He he*

*nhớ thầm đằng ấy từ hè sang thu*
Tự nhiên lòng hết âm u

Tự nhiên lại thấy mây mù cũng xinh

Thì ra ấy cũng nhớ mình

Chứ đâu có phải là tình đơn phương…"