Lòng người nghĩ mà chưa tới thì thôi. Một khi nghĩ mà đã tới thì có khác gì vũ trụ thu nhỏ (nguyên văn: “tâm đắc tiểu vũ trụ“). Khi ấy linh tính lúc nào cũng tràn ngập cả trời đất. Còn cảm thấy buồn nghĩa là vẫn có người tri kỉ ở đâu đó trong đời, có điều chưa đến lúc gặp đấy mà thôi. Nhưng cô đơn mà cảm thấy lòng mình lạnh tanh, không còn biết buồn là gì nữa, thì thế gian quả không còn ai là người tri kỉ nữa rồi.
Khổng Tử
Thật đáng để suy ngẫm.
Trả lờiXóacảm thấy nụ cười mãi luôn trên môi thật đáng sợ.
Trả lờiXóacảm thấy nụ cười mãi luôn trên môi thật đáng sợ.
Trả lờiXóa