28 tháng 10, 2014

[…]






"W sợ yêu thương như hoa sữa, ngào ngạt mãi lên và làm người ta mê đi, nhưng rồi gió thổi, mưa rơi, hoa sữa cứ rớt xuống từng chùm, đến 1 khoảnh khắc ta nhận ra thì hoa đã không còn nữa... Cái hương thơm ngào ngạt ấy tan biến từ lúc nào chẳng hay. W chỉ muốn yêu thương như hương ngọc lan - nồng nàn đến tận khi hoa tàn lụi... Nhưng cuộc đời quả là nhiều gió bụi quá mà, Suỵt nhỉ? Nên yêu thương sẽ chỉ như hương hoa sữa mà thôi... Nên thương thì có thể vẫn thương, nhưng ta quên yêu, hoặc không còn cảm giác yêu nữa"




Chỉ là, trong một ngày gió mưa nhìn thấy hoa sữa tàn lụi trên nền đường xám ngắt. Mình nhớ về tin nhắn của cậu mà thôi... : )

27 tháng 10, 2014

[…]







"Xe phải chạy tốc độ bao nhiêu?
Đi về hướng nào thì mới trở lại đuổi kịp em đây?"

26 tháng 10, 2014

Nhảm (n)










1. Tôi mới cắt tóc. Hằng ngày trước khi tắm tôi đều tháo cột tóc ra rồi nhìn ngắm mái tóc chỉ còn cụt lủn đến hơn chấm vai chút xíu. Nhìn gương mặt lạ lẫm của mình trong gương tôi chả thấy thích thú gì nhưng cũng không hề tiếc nuối mái tóc đen dài trước đó. Giống như Summer đã từng nói "Từ đó cô chỉ yêu hai điều, điều thứ nhất là mái tóc đen dài của mình, thứ hai là có thể cắt nó đi bất cứ lúc nào mà không hề tiếc nuối". Chính là như vậy.


2. Sáng nay J cùng gia đình sang thăm Vn. Sau khi cùng Đ đưa họ về khách sạn tôi bắt xe về trước. Mẹ J rất dễ thương và đẹp. Tôi thích bà ngay từ nụ cười đầu tiên bà dành cho tôi.
Trên đường về nhà tôi đeo earphone nghe Adamo hát đi hát lại Tombe La Neige. Bên ngoài nắng thu rớt đầy con đường đương ngập hoa sữa, vậy mà tôi cứ ngỡ có cả tuyết lạnh phủ kín rồi cơ ấy.



3. Sau vài tháng ngắn ngủi sụt cân thì tôi đang tăng cân trở lại. Vậy mà tiết trời cứ se lạnh chút chút là tôi bỗng thèm ngồi thảnh thơi uống sữa đậu nành cùng Doner Kebab. Lúc này cũng vậy.



4. Có cái chớp mắt nào đưa được tháng Mười Hai của tôi đến ngay bên tôi được không? Tôi, nhớ mùi sương mù quá đỗi.



5. Loay hoay một lúc, mà ngày đã tan. Thôi, chả nhảm nữa...
...