28 tháng 10, 2014

[…]






"W sợ yêu thương như hoa sữa, ngào ngạt mãi lên và làm người ta mê đi, nhưng rồi gió thổi, mưa rơi, hoa sữa cứ rớt xuống từng chùm, đến 1 khoảnh khắc ta nhận ra thì hoa đã không còn nữa... Cái hương thơm ngào ngạt ấy tan biến từ lúc nào chẳng hay. W chỉ muốn yêu thương như hương ngọc lan - nồng nàn đến tận khi hoa tàn lụi... Nhưng cuộc đời quả là nhiều gió bụi quá mà, Suỵt nhỉ? Nên yêu thương sẽ chỉ như hương hoa sữa mà thôi... Nên thương thì có thể vẫn thương, nhưng ta quên yêu, hoặc không còn cảm giác yêu nữa"




Chỉ là, trong một ngày gió mưa nhìn thấy hoa sữa tàn lụi trên nền đường xám ngắt. Mình nhớ về tin nhắn của cậu mà thôi... : )