22 tháng 3, 2016

Chấm



"Trong đời mỗi con người, đều có một điểm không-đường-trở-lui. Và trong một số rất ít trường hợp, lại có một điểm không thể tiến thêm chút nào nữa. Và một khi ta tới điểm đó, ta chỉ còn một nước là lặng lẽ chấp nhận sự việc. Như thế mới tiếp tục sống được."

Hình như tôi đang đứng ở điểm này rồi. 

21 tháng 3, 2016

[...]





Tại buồn đọc lại...



20 tháng 3, 2016

[...]


















Cả khu vườn ngát thơm mùi hoa bưởi. :")



[...]



Hành động ngày hôm qua khiến tôi thấy bản thân thật quá đáng thương.
Bộ dạng thì đúng là chó bị ốm, cấm có sai được. *cười khẩy*.


12 tháng 3, 2016

Toàn điều ngớ ngẩn



1. Hai mươi lăm tuổi và không biết kẻ eyeliner. Trang điểm với tôi chỉ là kem chống nắng rồi phấn phủ. Đánh son. Chấm hết. Khi tôi có lỡ tay tự kẻ cái lông mày là ôi thôi.... sai nguyên cái mặt. Chẹp.
2. Tôi cần chỉnh đốn bản thân về chuyện chi tiêu. Lương thì ít mà hễ buồn buồn là tôi lại lượn lờ mấy shop trên mạng đặt hàng không chần chừ. Tháng này cần một khoản không ít cho chuyện kết hôn của Đ. Hơn nữa mục tiêu du lịch năm nay sẽ là Đà Nẵng nên chuyện chi tiêu hợp lý là chuyện rất cần thiết T___T
3. Mai chủ nhật, tôi sẽ làm sữa ngô cho bữa sáng. Tôi nấu ăn thì dở ẹt chớ sữa ngô chưa có nấu dở một lần nào nha. Chắc tại nó dễ ẹt : ))
4. Xem chừng tim chỉ đập nhanh khi leo cầu thang hay coi film kinh dị được nữa thôi : ))
5. Không ngủ trưa mà còn lội lên đây viết vài thứ ngớ ngẩn này. Tôi thiệt là con nhỏ ngớ ngẩn mà. Hmm.

8 tháng 3, 2016

;)






Những nhân vật nữ trong series film này có một điểm sáng mà tui rất thích. Cho dù họ là ai, ở tầng lớp nào thì họ cũng đều mạnh mẽ :")

3 tháng 3, 2016

Nhạc khuya















 "Tình yêu nơi đâu nơi đâu, băng qua đêm thâu 
Có khi chỉ cách nhau một cầu. 
Tình yêu nơi đâu nơi đâu, ghé sát vai nhau  
Có khi chẳng thấy nhau một đời 
Tình yêu nơi đâu nơi đâu, băng qua đêm thâu  
Sớm mai chỉ thấy sương mịt mù
 .  
Tình yêu nơi đâu nơi đâu, sánh bước bên nhau  
Có khi phải cách xa một đời."


1 tháng 3, 2016

Tháng Ba lại về.






Hôm nay là một ngày cực kì mệt mỏi, công việc dường như đã vắt kiệt 89 phần trăm sức lực của mình. Mình đã phải dùng đến cafe để giữ đầu óc buổi chiều được tỉnh táo, không có đủ thời gian để uống lượng nước đã đề ra, không còn thiết tha than thở với cô bạn đồng nghiệp rằng "Hôm nay thứ Ba đó, thực đơn là cá rô phi chiên giòn, chán kinh khủng khiếp". Với tinh thần xuống dốc lúc nghỉ trưa mình đã nhanh chóng mua một lọ nước hoa chiết mà chả thèm đọc tên của nó, chả cần đọc nó gồm những note hương gì... ừm, mình mua chỉ vì đóa hồng leo mà chủ shop chụp cùng nó mà thôi *cười*, với cái mũi bên thông bên tắc thế này mình chả thấy mùi hồng leo đâu hết, nó giống dành cho một chàng trai hơn là cho một cô gái vốn ưa những thứ dịu dàng như mình. Hmm, không sao, những lúc yếu đuối và èo uột như con mèo bị rơi xuống giếng thế này có lẽ sẽ giúp mình khá hơn vài chút. ^00^


Tháng Ba lại về, (nên gọi là đến hay là về nhỉ?) mỗi ngày đi làm về chắc mình lại có thêm một việc là đi đường vòng để qua ngôi nhà ấy ngắm giàn hồng leo trước cổng. Mỗi sáng đi làm lại có ý đồ xấu xa đó là đêm đến lấy xẻng đào quách cái cụm hồng mà người ta trồng ở vệ đường gần nhà đem về. :")


"Luôn có những ngày thật khó khăn, nhưng B à! Cậu cố lên, nhé!"