Hôm nay là một ngày cực kì mệt mỏi, công việc dường như đã vắt kiệt 89 phần trăm sức lực của mình. Mình đã phải dùng đến cafe để giữ đầu óc buổi chiều được tỉnh táo, không có đủ thời gian để uống lượng nước đã đề ra, không còn thiết tha than thở với cô bạn đồng nghiệp rằng "Hôm nay thứ Ba đó, thực đơn là cá rô phi chiên giòn, chán kinh khủng khiếp". Với tinh thần xuống dốc lúc nghỉ trưa mình đã nhanh chóng mua một lọ nước hoa chiết mà chả thèm đọc tên của nó, chả cần đọc nó gồm những note hương gì... ừm, mình mua chỉ vì đóa hồng leo mà chủ shop chụp cùng nó mà thôi *cười*, với cái mũi bên thông bên tắc thế này mình chả thấy mùi hồng leo đâu hết, nó giống dành cho một chàng trai hơn là cho một cô gái vốn ưa những thứ dịu dàng như mình. Hmm, không sao, những lúc yếu đuối và èo uột như con mèo bị rơi xuống giếng thế này có lẽ sẽ giúp mình khá hơn vài chút. ^00^
Tháng Ba lại về, (nên gọi là đến hay là về nhỉ?) mỗi ngày đi làm về chắc mình lại có thêm một việc là đi đường vòng để qua ngôi nhà ấy ngắm giàn hồng leo trước cổng. Mỗi sáng đi làm lại có ý đồ xấu xa đó là đêm đến lấy xẻng đào quách cái cụm hồng mà người ta trồng ở vệ đường gần nhà đem về. :")
"Luôn có những ngày thật khó khăn, nhưng B à! Cậu cố lên, nhé!"