3 tháng 6, 2016

Lảm nhảm..



1. Mấy ngày nay Hà Nội nóng nực kinh hoàng, mỗi khi bước ra khỏi nhà là tôi luôn có cảm giác choáng váng, quay cuồng đến xây xẩm mặt mày, hệt như bị nhét vào lò vi sóng rồi để nấc High vậy. Nếu nghĩ tích cực thì nền nhiệt 39 - 40 độ này cũng giúp lượng mỡ bụng của tôi giảm đáng kể. Hôm trước có gặp cô em họ mới đi lấy chồng, nó kêu mặt O-line thương hiệu của tôi nay đã thành V-line luôn rồi.  :/
Nhưng dù nghĩ tích cực tám tám chín mốt lần đi chăng nữa thì tôi vẫn cứ ghét cay ghét đắng mùa hè. Ai chở mùa hè của tôi đi đi cũng được. Tôi ngàn lần đội ơn T___T


2. Mặt tôi khá dày, điều đó được minh chứng bằng chuyện trải qua bao tập dậy thì thì mặt tôi thi thoảng mới trồi lên một cái mụn được. Nhưng rồi lũ mụn hóa tinh, không đâm thủng được da mặt tôi chúng bèn chui vào tận lỗ mũi để làm tổ. Vâng, một cái mụn mọc luôn ở trong lỗ mũi tôi đó ạ. Mỗi khi hắt xì là đau đến méo mặt, việc gọng kính chạm vào cánh mũi đồng nghĩa với chuyện lúc nào cũng có cảm giác nhưng nhức, âm ỉ đeo bám.
Nóng + đau = tôi sắp hóa điên rồi.


3. Tôi phát hiện ra những bạn gái trong lớp của mình gần như  là đã kết hôn và có con bồng con bế hết lượt. Tôi hình như là đứa cuối cùng. : )))
Nãy lượn lờ FB thấy một tập đoàn những ông bố, bà mẹ bỉm sữa mà tôi hoảng quá. Các bạn đúng là dũng cảm thiệt nhaaaa.
À! Cô em chơi cùng tôi hôm qua mặt hớn hở thông báo mới có thai. Con bé và bạn người yêu của nó sau khi biết vậy xem chừng vui mừng lắm. Hai đứa nó còn hỏi tôi nên uống sữa bầu chưa? Uống sắt và canxi như nào? Chậc, sắp tới tôi lại tốn một khoản kha khá cho đám cưới bọn nhỏ này rồi. Nhìn bọn chúng vậy tôi chợt thấy buồn ghê gớm, sau này tôi biết chơi với ai đây? :)))
Vậy là, một dòng sông nữa lại sắp qua đời...


4. Tôi luôn bị thức tỉnh giữa đêm. Tỉnh giấc luôn thấy cảm giác rã rời bải hoải, một phần não bộ như bị loãng ra, vài chuyện quá khứ cũng từ đó cứ mà rò ra dưới đáy mắt. Vớ điện thoại xem giờ thi thoảng sẽ thấy tin nhắn của B. Đọc tin nhắn của B vào cái giờ đấy thật buồn. B vẫn cứ thức khuya như vậy. Sao cậu lại đi thích một con bé như tôi vậy nhỉ? Ngoài việc đọc xong rồi nhấn Delete ra tôi thật không thể làm gì khác. Tôi xin lỗi.


5.
“Lần đầu, rất điềm nhiên, anh ta nói: Tôi không yêu em.
Lần thứ hai, anh ta suy nghĩ lâu hơn một chút, rồi nói: Tôi vẫn chưa yêu em.
Lần thứ ba, anh ta vừa lau nước mắt cho cô gái vừa nhẹ giọng như một kẻ có tội: Tôi vẫn không yêu em.
Hai lần trước, cô gái đều đáp: Em sẽ chờ anh.
Nhưng lần này, vừa khóc cô vừa nói: Em vẫn không thể không yêu anh.
Chỉ thế thôi. Rồi hai người chia tay nhau ở ngã tư đường. Anh lên xe máy đi về phía Nam thành phố. Cô đi trên vỉa hè trở về ngôi nhà ở hướng Đông. Ánh hoàng hôn rơi rớt sau lưng họ. Khi ấy là một buổi chiều tà. Khi ấy, vẫn là một kẻ "không yêu" và một người "không thể không yêu"....”



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét