26 tháng 12, 2016

...





Hai ngày giáng sinh dự định sẽ là ngồi chết dí tại một xó xỉnh cà phê nào đó rồi coi phim cùng bạn, xong không hiểu thế nào tôi đều bị cho leo cây một cách khó hiểu. Không sao. Tôi đi một mình. Tôi uống trà một mình tại quán quen, tôi là vị khách duy nhất đi một mình đêm 24 ấy, có lẽ vì vậy mà anh chủ tiệm cho tôi chọn nhạc cho quán, tôi được mở bất cứ nhạc gì mà tôi thích và không ngừng mỉm cười dễ mến khi nhìn tôi. Hôm qua cũng vậy, sau khi sửa soạn xong xuôi thì người bạn coi phim cùng tôi đột nhiên nói có việc gấp nên không thể đi cùng tôi được. Tôi trước giờ chả vì sự lỡ hẹn của ai đó mà để bản thân bị hụt hẫng. Tôi đi một mình. Rạp vắng, nhạc & phim hay, xung quanh không có vị khách nào nhai nhóp nhép bất lịch sự hay nói chuyện ồn ào nên tôi rất hài lòng. Trước khi về nhà còn lang thang vỉa hè ăn chút đồ ăn vặt. Đời luôn đẹp hơn khi ta no cái bụng mà. ;)

.

Tôi tự mua cho mình một chiếc áo len free size đỏ kèm một chiếc khăn màu xanh lá thẫm. Mỗi khi mặc đều cảm thấy rất ư là vui.
Em có nhiều áo đỏ lắm rồi sao vẫn cứ mua tiếp vậy? Không chán sao?
Ngày nào anh cũng muốn gặp em mà anh có chán đâu.
Ờm. Dĩ nhiên chẳng ai nói với tôi mấy lời như này. Tôi tưởng tượng ra ấy mà = ))))

.

Nốt tuần này thôi là kết thúc năm 2016 rồi đấy. Cám ơn vì đã đối xử lịch thiệp với nhau trong suốt 12 tháng qua.

2 nhận xét: