Bus 01! Vắng và ấm.
Được về sớm và tôi quyết định không về nhà ngay mà nhảy lên bus đến cầu Long Biên hóng gió. Vì không phải giờ tan tầm lên xe khá vắng vẻ. Tôi có thể dễ dàng tìm cho mình một chỗ ngồi ưng ý. Như nhiều người tôi cũng thích ghế sát cửa kính - cuối xe - bên trái. Không biết mọi người thế nào chứ với tôi nơi có thể ngủ một cách dễ dàng nhất trên thế gian đó chính là xe bus T_T.
Đèn đỏ - xe dừng.
Song song với xe tôi đang ngồi là một chiếc xe khách, ánh mắt tôi dừng lại trước ánh mắt của một anh bạn. Trong khoảnh khắc nhìn nhau ngắn ngủi đó tôi bỗng bất giác mỉm cười thật tươi với chàng trai lạ và bạn ấy cũng cười lại với tôi bằng một nụ cười thật nhẹ. Nhẹ thôi nhưng rất thật lòng.
7, 6, 5... Đèn xanh. Xe chuyển bánh. Xe tôi tiếp tục đi thẳng, xe anh thì rẽ trái. Trong lòng nhen nhóm một niềm vui nho nhỏ, earphone đang phát Khúc hát chim trời - Hà Anh Tuấn.
Tôi nhớ đến K, nhớ đến đoạn đường ngắn ngủi chúng tôi được đi cùng nhau. Ngắn ngủi đến mức đôi khi nhìn mặt cậu ấy thôi trong tôi cũng đã dự cảm được một điều rằng chúng tôi sẽ phải chia tay nhau ở đâu đó. Điều đấy chẳng phải quá buồn sao? Khi nhắm mắt lại và nhớ lại nụ cười của K., trong đầu tôi luôn hiện lên những đốm sáng xanh, những đốm xanh lập lòe như những ánh đèn của đom đóm. Trong bộ film Hotarubi no mori e mà tôi ưa thích nhân vật Hotaru có nói một câu thế này "Có thể tôi sẽ không trông đợi mùa hè một quãng thời gian dài. Ngực tôi sẽ nhói đau, lệ sẽ tuôn rơi. Nhưng hơi ấm trong bàn tay này và những kỉ niệm mùa hè sẽ sống mãi tận sâu trái tim. Thế nên hãy tiến lên. Tiến lên!" Đi cùng với câu nói đó là hình ảnh bầu trời cao xanh vời vợi. Ừ, thế chẳng đủ rồi sao? :)
Khi viết những dòng này tôi đang play Khúc hát chim trời. Hm, thật tuyệt vời khi mỗi ngày trôi qua có những con người, những điều nhỏ xinh vẫn gõ vào lòng ta khẽ khẽ những tiếng chuông ting ling, ting ling về niềm yêu thương cuộc sống. Há chẳng phải hạnh phúc lắm sao?
Hà Anh Tuấn vẫn đang hát:
"Bóng dáng người lại tìm về trong ta khúc hát chim trời ríu rít giữa hồn ta".
Có những thời khắc trong ngày thấy nhẹ bẫng như thể bay lên được ấy ^^!
HN.2.1.2013
Mưa lạnh quá, ấm áp nhé YV :)
Trả lờiXóa^^! Yeah
XóaNhư những cánh chim, chạm nhau trên bầu trời tự do....
Trả lờiXóanhạc nghe hay lắm chị ơi =)
Trả lờiXóachị chèn nhạc ntn vậy??
XóaThiết kế - Bố cục - Thêm tiện ích - HTML - Chèn link nhạc em nhé
XóaSuỵt..
Trả lờiXóaCó những thời khắc trong ngày thấy nhẹ bẫng... như thể bay lên được.
Ừ...
XóaLâu lắm rồi Suỵt à, nàng có còn nhớ ta không? :)
Trả lờiXóaNhớ lắm. Tớ luôn nhớ cm của cậu nhất. Hoa sữa và hoa ngọc lan ấy. : )
XóaMay mắn là nàng vẫn còn nhớ ta...đã lâu rồi, ta k còn cảm nhận được dư vị quen thuộc của nàng nữa, nàng- lạ lẫm với những xúc cảm mới..Nhưng dù sao " Có những người sẽ thoáng nhẹ xuất hiện trong cuộc đời ta nhưng cái dư vị mà người ta để lại sẽ k bao giờ quên được - cái dư vị k đầy,k vơi..k nhớ cũng chẳng thể quên.." Nàng chính là cái giọt rượu vang trong ly sữa của ta đó..^^
Trả lờiXóaP.s : Ta nhớ nàng >:D<
HN lạnh lắm-nhớ giữ ấm nha
Ngủ ngoan - Đêm bình yên..SUỵt..!
"Có quá nhiều không gian và thời gian từ nay đã chia cắt tôi với con người tôi đã từng là"
XóaMượn câu của bác Haruki vậy. :)
>:D<
Giữ sức khỏe Suỵt nhé...
Trả lờiXóaSức khỏe mẹ ổn rồi, và sẽ ổn hơn nữa. :)
Mạnh mẽ lên, bản thân ơi. ;)
Cám ơn Gem ha. :-*
XóaMọi chiện sẽ ổn .
Trả lờiXóaEm là bạn của Huyền phải ko ta ?
Tụi em là hàng xóm bên blog yahoo chị ạ :D
Xóa