19 tháng 5, 2017

...






- Ngày xưa khi còn đi học mình nhớ có lần thầy giáo có nhắc đến một loại thuốc diệt cỏ có tên Paraquat. Nếu bạn nào chán sống và có ý định tự vẫn thì Paraquat đây chính là một đề cử. Nếu bạn nặng 41 kí như mình thì chỉ cần 8-10ml thôi rồi kiếm nơi hoang vắng không người thì tâm nguyện của bạn chắc chắn sẽ thành hiện thực =]] Ấy, đừng nghe, mình nói giỡn thôi.

Ban đầu khi uống cái thứ nước xanh lè này vào thì niêm mạc miệng và họng của các bạn sẽ bị bong, có thể dẫn đến hoại tử. Tiếp đó thì sẽ là các triệu chứng buồn nôn, đau bụng dữ dội vì dạ dày thực quản đều sẽ bị thương, cảm giác khó thở sẽ xuất hiện do phổi hút chất độc này mạnh nhất, nhưng việc cho các bạn thở oxi sẽ khiến tình trạng càng nặng hơn mà thôi. :'3 rồi phổi của các bạn sẽ bị xơ như quả mướp già vậy á. Nhưng điều ám ảnh nhất ở Paraquat đó chính là các bạn sẽ tỉnh táo cho đến lúc chết : )

Một cô em chơi cùng mình đã từng uống thuốc diệt cỏ để tự sát, chả hiểu con bé đã tuyệt vọng đến nhường nào mà lại nghĩ đến cái chết như vậy?
Hmm, rồi không hiểu sao những ngày mưa tháng năm buồn bã thế này bỗng nhiên mình lại nhớ đến cái tên Paraquat. Rồi đêm qua lại nói chuyện với S về mấy vụ án cậu ta đang nhận, có cái chết vì lá ngón, vì súng đạn, vì dao.... Tóm lại là đều liên quan đến cái chết. Kì lạ thật.


- Cô bạn thân thứ hai của mình vừa mới kết hôn gần được một tuần, thế giới của mình vốn đã nhỏ xíu rồi nay lại càng gọn ghẽ bé bỏng hơn. Sáng nay khi tỉnh giấc lúc 5h sáng vì tiếng mưa mình suýt đã khóc được khi nhìn thấy chậu cẩm nhung L tặng đương xanh rì lá. Nhưng cuối cùng, mình vẫn chẳng thể nhỏ được một giọt nước mắt nào hết.


- "Có nhiều cách đau khổ về tình yêu lắm. Có rất nhiều cách. Khi yêu người này đau khổ kiểu này, yêu người kia đau khổ kiểu kia. Có một dòng sông đã qua đời là một câu chuyện tình.
Hôm đó mình ở Đà Lạt, đi qua cây cầu bắc qua Hồ Xuân Hương và gặp người tình cũ đi với người yêu qua cầu. Mình nhìn thấy và cảm thấy sự mất mát quá lớn của đời mình. Mình nhìn xuống dòng nước chảy, mình nghĩ mình không chỉ mất người đó thôi, mà cả dòng nước chảy dưới kia mình cũng mất luôn rồi. Mất hết cả. Cho nên nỗi mất mát tưởng chừng nhỏ, mà cuối cùng lớn lắm.
Có một dòng sông đã qua đời không chỉ ví von người tình đi như một dòng sông, mà nàng đi qua một dòng sông, mình mất nàng và mất luôn dòng sông đó. Lúc đó, dòng sông đối với mình không còn ý nghĩa gì cả. Mình nghĩ thế này, khi đi qua một nơi chốn nào đó, thí dụ tình cờ bạn đi qua một ngọn núi mà gặp người tình của mình cùng đi với một người khác, thì núi đó cũng qua đời luôn."

Trong cuốn vở cũ năm nào có đoạn chép tay là những dòng này của Trịnh. :")


- Những ngày này đúng là khốn kiếp với mình thật :)

[...]

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét