16 tháng 10, 2018

Vài dòng gõ vội




- Phòng 203, Lê Lộ, con cún con bé xíu xiu của bạn lễ tân người Quảng Nam. Rẽ phải là tiệm cf của một anh trai tên Hùng trước thềm có chậu nhài thơm thơm, rẽ phải tiếp là một quán tiện lợi mà nhân viên lúc nào cũng nhầm mình là người Hàn Quốc, đi thẳng là có thể nhìn thấy biển được rồi. Mình đã không còn nhớ số nhà hay tên con hẻm ở Đà Lạt mà mình từng đặt chân đến vào mùa hè năm nọ... Có bao điều mình nghĩ mình sẽ không bao giờ quên và cũng không muốn quên thì đến lúc này mình chẳng còn nhớ nổi nữa :)


- Ngoài trời đương nổi gió kèm mưa, bố nói trời sẽ có thể mưa trong vài ngày tới. Nửa đêm mình thấy hơi đói, rồi mình nhớ đến bữa cơm trưa cùng những con người sẽ chỉ gặp nhau một lần duy nhất trong đời ở thành phố Huế. Bữa cơm chả có gì ngon ấy lại là điều khiến mình nhớ nhung nhất. Kì lạ ghê. Nhớ cả cái tên vô duyên người SG khi chào mình còn không quên ới theo một câu đúng bản chất của gã: "chúc hai em vạn sự như ý, sinh lý dồi dào" nữa chứ. : )))


- Mình bỗng không còn uống bia rượu được nhiều như trước nữa, mình cũng không còn nghĩ đến mấy thứ đó khi có chuyện chẳng vui. Nửa năm nay mình bắt đầu ngày mới bằng chuyện hãm một ấm nhỏ trà xanh, cho vào bình giữ nhiệt rồi đem đến chỗ làm. Cứ 8h sẽ uống một cốc, dễ chịu làm sao :"> Mình chăm uống sữa không đường, ăn sữa chua và nước ép hoa quả hơn. Mình sợ già kinh dị, mình có thể buồn vì chuyện da dẻ sau khi ngủ dậy bỗng xám xịt như mông con trâu hay cười nếp nhăn nơi khoé miệng càng ngày một rõ =)))))


- Mình thích nói chuyện với các bác sĩ mà chủ đề chả liên quan gì đến thuốc men, bệnh tật. Tuổi thọ của một con đom đóm hay chú ve sầu làm mình ngưỡng mộ hơn triệu năm ánh sáng của những vì sao. Mình thích trồng và toàn trồng những cây chỉ có lá. Mình nuôi cá vì tụi nó biết giữ im lặng tuyệt đối : )))


- Thực ra, cái "nỗi đau" ấy mà, nó chẳng có gì to tát lắm đâu. Bởi vì không nói được ra (hoặc ko muốn nói ra) nên cứ mãi âm ỉ trong lòng, bản thân đay nghiến và tự hành hạ với những suy nghĩ ấy thì tự nhiên nó biến thành cái "nỗi đau" đấy thôi. Tùng từng nói vậy... Gần 2h sáng rồi, buồn thật đấy :)

7 nhận xét:

  1. May quá vẫn còn thấy S xuất hiện đây này :p
    Thích cái đầu dòng thứ 3 đấy nhé

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thực ra em vẫn lọ mọ nơi đây đều đặn đó chứ, chỉ là em lười viết rồi chị ạ :">
      Mùa đông về rồi đấy, chị có hay? :))

      Xóa
    2. Mùa này tìm ai đấy lang thang cùng, xong tạt vào nhâm nhi thứ gì đấy nóng nóng rồi cùng tám chuyện trên trời dưới đất thì còn gì bằng S ^^
      p/s : Không viết cũng chẳng sao miễn là đừng bỏ đi luôn là được !

      Xóa
  2. Buatimdinh, may quá, ít ra vẫn còn có thể theo dõi cậu ở nơi này :)

    Trả lờiXóa