30 tháng 10, 2019

Le Papillon




Đáng ghét thật, không sao tìm nổi bản vietsub của cái phim này. Muốn coi lại quá chừng T____T

28 tháng 10, 2019

[...]

Kết quả hình ảnh cho nghĩa lộ
Mình nhớ đoạn đường này, mùi hương ở nơi đây, nhiều, rất nhiều.




Hôm nay Hà Nội lại mưa, tiết trời se lạnh hệt như cái ngày mình ngồi sau xe cậu ấy đi trên con đường ở tấm hình trên. Con dốc thoai thoải, lộng gió và mưa rơi lắc rắc. Đi hết con đường nhựa là những con đường núi ngoằn ngoèo, cả chặng đường mình vui hân hoan như trẻ nhỏ được quà, mùi lúa mới gặt, mùi núi rừng trong mưa, toàn cảnh thung lũng nhìn từ triền núi xuống ẩn dưới màn sương mỏng nhẹ, mùi của cậu ấy còn vương vít trên chiếc áo khoác xanh màu trời nhường cho mình, tất cả đều khiến mình cảm động vì đẹp đẽ vô ngần.

Uh, Hà Nội mưa và tiết trời sao giống cái ngày đó quá, nên mình ngơ ngẩn nhớ nơi đó thật nhiều, thật nhiều mà thôi.

24 tháng 10, 2019

Sau cơn mưa đêm qua Hà Nội chuyển lạnh, tôi đi làm vừa chui gọn trong chiếc áo mưa thoang thoảng mùi hoa hồng vừa cố nghĩ đến những điều đẹp đẽ để ngăn mình không nổi giận trước dòng người vội vã đông nghìn nghịt. Nhưng quanh đi quẩn lại, đầu óc vẫn ngẩn ngơ trước những điều chả mấy vui vẻ gì. Tôi đi qua vòng xuyến lớn, vượt qua cầu vượt rồi tôi nghĩ về Hồng Hải, chả hiểu sao tôi lại nghĩ đến Hồng Hải nữa, đã 20 năm chúng tôi không gặp nhau, cô ấy có thể đã quên tôi, thậm chí còn không nhớ đến sự tồn tại của tôi. Cô ấy sẽ không thể nào biết rằng hôm nay tôi bỗng nhớ những lọn tóc loăn xoăn vàng màu nắng lấp lánh nơi góc sân trường năm đó nhiều đến nhường nào.
...
Những tháng gần đây tôi chăm chỉ lau dọn nhà đến kinh ngạc, chỉ cần giẫm lên sàn rồi cảm giác thấy xíu lợn cợn ở dưới chân vì bụi thôi là tôi đã khó chịu vô cùng. Cuộc sống của tôi có lẽ đã quá ngổn ngang, việc lau dọn nhà là điều sắp xếp đơn giản nhất mà tôi có thể làm được hay sao??? : )))
...
Sang tháng tôi cùng bạn sẽ đi Quy Nhơn, hình như từ giờ đến cuối năm đây là điều duy nhất mà tôi có thể mong đợi :_____;
...
Hmmm, trước khi đi ngủ hay có thói quen mở mấy kênh cooking ASMR trên youtube lên để nghe, thật dễ ngủ biết bao khi bên tai là tiếng lách cách của dao thớt, tiếng đá leng keng trong tách cà phê... Dạo gần đây thì hay nghe và coi kênh của chị người Hàn này.
...
Sẽ kết thúc ngày hôm nay bằng việc đi tập thể dục, sau đó là đi tắm rồi đi ngủ vậy.

14 tháng 10, 2019

Buổi sáng sau ngày tôi tự sát - Meggie Royer



Buổi sáng sau ngày tôi tự sát, tôi thức dậy.

Tôi chuẩn bị bữa sáng cho mình ngay trên giường. Tôi thêm chút muối và tiêu vào trứng, rồi làm một cái sandwich bơ thịt nguội từ bánh mì nướng. Bưởi thì vắt thành một cốc nước ép trái cây. Tôi cạo lớp tro trong chảo rán, phủi ít bơ vương trên quầy bếp. Tôi rửa bát và tôi gấp khăn tắm.

Buổi sáng sau ngày tôi tự sát, tôi đã yêu.

Không phải chàng trai phố dưới hay học trưởng trường cấp 2. Không phải anh chàng chạy bộ mỗi ngày hay người bán tạp hóa luôn để mấy trái bơ ra khỏi túi. Tôi yêu mẹ, yêu cách bà ngồi trên sàn phòng tôi, giữ từng viên đá trong bộ sưu tập của tôi trong lòng bàn tay cho đến khi chúng ngả màu vì mồ hôi. Tôi yêu ba khi ông ngồi bên bờ sông, đặt những tờ giấy nhớ của tôi vào chai rồi thả trôi theo dòng nước. Tôi yêu em trai, cậu bé đã từng tin vào ngựa một sừng, và cũng cậu bé ấy, giờ đây ngồi ở trên lớp, cố gắng đến tuyệt vọng để tin rằng tôi vẫn còn tồn tại.

Buổi sáng sau ngày tôi tự sát, tôi dạo bộ cùng cô chó nhỏ. Tôi ngắm cách em giật giật đuôi khi thấy con chim bay qua, hay đột nhiên em tăng tốc khi bắt gặp bóng dáng một gã mèo. Tôi nhìn khoảng trống trong mắt em khi em bắt được cây gậy rồi vui vẻ chạy trở lại để chúng tôi có thể chơi tiếp cùng nhau, nhưng em không còn thấy ai ngoài bầu trời rộng lớn. Tôi đứng ngay bên khi những người lạ vuốt ve mõm em, và em dụi dụi đầu vào tay họ như em đã từng thế với tôi ngày trước.

Buổi sáng sau ngày tôi tự sát, tôi trở lại sân nhà hàng xóm. Nơi đây tôi đã từng in dấu chân mình lên bê tông năm tôi 2 tuổi, tôi muốn kiểm tra xem chúng đã mờ hay chưa. Tôi hái mấy bông hoa hiên, bứt vài cọng cỏ, nhìn người phụ nữ lớn tuổi qua cửa sổ khi bà đang đọc tin tức về cái chết của tôi. Tôi nhìn chồng bà nhổ thuốc lá vào bồn rửa bát, và đem cho bà thuốc uống hàng ngày.

Buổi sáng sau ngày tôi tự sát, tôi ngắm mặt trời lên. Từng mảng màu cam nở bừng như những bàn tay, và đứa trẻ dưới phố chỉ cho mẹ mình một cụm mây duy nhất có màu đỏ.

Buổi sáng sau ngày tôi tự sát, tôi quay về với thi thể trong nhà xác và cố gắng nói chuyện với cô gái ấy. Tôi nói về những trái bơ và những tảng đá bước bộ, tôi nói về dòng sông và ba mẹ cô ấy. Tôi nói về những buổi hoàng hôn, cô chó và bãi biển.

Buổi sáng sau ngày tôi tự sát, tôi cố gắng làm ngược lại, nhưng không thể cứu vãn những gì chính tôi đã bắt đầu."
____________________
Bản dịch của bạn Lily Ks (RDVN)