14 tháng 10, 2019

Buổi sáng sau ngày tôi tự sát - Meggie Royer



Buổi sáng sau ngày tôi tự sát, tôi thức dậy.

Tôi chuẩn bị bữa sáng cho mình ngay trên giường. Tôi thêm chút muối và tiêu vào trứng, rồi làm một cái sandwich bơ thịt nguội từ bánh mì nướng. Bưởi thì vắt thành một cốc nước ép trái cây. Tôi cạo lớp tro trong chảo rán, phủi ít bơ vương trên quầy bếp. Tôi rửa bát và tôi gấp khăn tắm.

Buổi sáng sau ngày tôi tự sát, tôi đã yêu.

Không phải chàng trai phố dưới hay học trưởng trường cấp 2. Không phải anh chàng chạy bộ mỗi ngày hay người bán tạp hóa luôn để mấy trái bơ ra khỏi túi. Tôi yêu mẹ, yêu cách bà ngồi trên sàn phòng tôi, giữ từng viên đá trong bộ sưu tập của tôi trong lòng bàn tay cho đến khi chúng ngả màu vì mồ hôi. Tôi yêu ba khi ông ngồi bên bờ sông, đặt những tờ giấy nhớ của tôi vào chai rồi thả trôi theo dòng nước. Tôi yêu em trai, cậu bé đã từng tin vào ngựa một sừng, và cũng cậu bé ấy, giờ đây ngồi ở trên lớp, cố gắng đến tuyệt vọng để tin rằng tôi vẫn còn tồn tại.

Buổi sáng sau ngày tôi tự sát, tôi dạo bộ cùng cô chó nhỏ. Tôi ngắm cách em giật giật đuôi khi thấy con chim bay qua, hay đột nhiên em tăng tốc khi bắt gặp bóng dáng một gã mèo. Tôi nhìn khoảng trống trong mắt em khi em bắt được cây gậy rồi vui vẻ chạy trở lại để chúng tôi có thể chơi tiếp cùng nhau, nhưng em không còn thấy ai ngoài bầu trời rộng lớn. Tôi đứng ngay bên khi những người lạ vuốt ve mõm em, và em dụi dụi đầu vào tay họ như em đã từng thế với tôi ngày trước.

Buổi sáng sau ngày tôi tự sát, tôi trở lại sân nhà hàng xóm. Nơi đây tôi đã từng in dấu chân mình lên bê tông năm tôi 2 tuổi, tôi muốn kiểm tra xem chúng đã mờ hay chưa. Tôi hái mấy bông hoa hiên, bứt vài cọng cỏ, nhìn người phụ nữ lớn tuổi qua cửa sổ khi bà đang đọc tin tức về cái chết của tôi. Tôi nhìn chồng bà nhổ thuốc lá vào bồn rửa bát, và đem cho bà thuốc uống hàng ngày.

Buổi sáng sau ngày tôi tự sát, tôi ngắm mặt trời lên. Từng mảng màu cam nở bừng như những bàn tay, và đứa trẻ dưới phố chỉ cho mẹ mình một cụm mây duy nhất có màu đỏ.

Buổi sáng sau ngày tôi tự sát, tôi quay về với thi thể trong nhà xác và cố gắng nói chuyện với cô gái ấy. Tôi nói về những trái bơ và những tảng đá bước bộ, tôi nói về dòng sông và ba mẹ cô ấy. Tôi nói về những buổi hoàng hôn, cô chó và bãi biển.

Buổi sáng sau ngày tôi tự sát, tôi cố gắng làm ngược lại, nhưng không thể cứu vãn những gì chính tôi đã bắt đầu."
____________________
Bản dịch của bạn Lily Ks (RDVN)

4 nhận xét:

  1. Có vẻ điều gì đấy không được ổn cho lắm S nhỉ !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ không đâu chị ạ, chỉ là đọc được tin một cô gái 25t tự sát nên thương cảm nuối tiếc cho cô ấy thôi.

      Xóa
    2. Cuộc sống với 1 số người vốn không dễ dàng
      25. Một độ tuổi quá đẹp thế mà...

      Xóa