26 tháng 5, 2021

Viết rất ngắn (dù cũng không ngắn gọn lắm)

 


- Dẫu FB tôi đa phần chỉ fl mấy trang về ảnh ọt, động vật cùng váy vóc áo quần thôi nhưng từ đêm qua đến giờ kéo news feed không khác nào đi qua một khu bán giết thịt chó. Bốc mùi và đầy ghê sợ.


- Sẽ xem loạt phim hoạt hình mà cô nàng Sonata đã nhắc đến (Minuscule - 2006). Cám ơn Sồ nà tà nhen :">


- Hình như đêm nay có siêu trăng và nguyệt thực toàn phần thì phải, tôi đọc báo thấy vậy. Đúng là một cái cớ hay ho và diễm lệ để 3 đứa độc thân bọn tôi tụ tập tại nhà rồi uống bia chút xíu và nói chuyện trên trời dưới biển cùng nhau. :)))


- Khi đang lui cui trong bếp nấu bữa trưa, tôi loáng thoáng nghe mấy bà mẹ đang than thở về chuyện lũ trẻ tạm thời không thể đi học, ở nhà chúng quậy phá ra sao và các bà mẹ thì phát điên đến cỡ nào, thành thử cái ngõ hôm nào cũng vô cùng náo nhiệt. Rồi một bà mẹ khác nói về dự định cho con đi học lớp mầm non khi đợt dịch này lắng xuống. Tôi vừa canh nồi thịt luộc vừa nhớ lại quãng thời gian học mẫu giáo của mình. Mãi 5 tuổi tôi mới bắt đầu đi học, thời gian trước đó tôi ở với bà ngoại phần nhiều. Tôi nhớ ngày đầu đến lớp tôi khóc lóc dấm dứt rồi được hai đứa em họ kém 2 tuổi dỗ dành : ))) 

Không nhớ bằng cách nào mà tôi có thể học viết và đọc được tại nhà từ rất sớm. Khi đi học mẫu giáo thì tôi đã có thể đọc vanh vách báo truyện của cậu và dì được rồi. Vì thế đến lớp với tôi chả có gì vui vẻ cả, tôi nhớ có một ngày tôi không ngủ trưa mà bỏ trốn khỏi lớp rồi len mình qua một vách tường rào đương bị hỏng, nhưng chưa kịp trốn về thì tôi đã bị xách ngược lại trường sau khi bị một bà giáo nào đó vụt mấy cái thước kẻ gỗ vào tay. Tôi không khóc miếng nào mà chỉ trân mắt lên nhìn vào lòng bàn tay đang đỏ nựng. Trong trí nhớ của tôi thì tôi không thấy đau cho lắm, có thể nỗi đau đó không thấm tháp gì so với việc chạy khỏi nơi mình căm ghét không thành.... :/

Những khi không phải ngồi trong lớp thì tôi ra cái sân trống bên hông lớp để nghịch cỏ mọc hoang hay đào đất lủi thủi. Gần một năm ở đấy tôi không có một người bạn nào cả. Lớp học mầm non ngày ấy hình như chỉ với mục đích coi giữ trẻ là chính chứ không có nhiều hoạt động như bây giờ. Có phải đứa nào 5 tuổi nào cũng sẽ phải đến học thì mới có đủ giấy tờ thủ tục để lên cấp I không nhỉ? Nếu không vì lẽ đó thì tại sao bố mẹ tôi lại bắt tôi đi học bằng được cơ chứ?

Chẹp, kí ức về mẫu giáo trong tôi chỉ có vậy, không hơn.

Tôi phát hiện ra mình có một ngăn cất kí ức vụn vặt vô cùng bền bỉ với thời gian, tôi không đến nỗi não sứa như mình vẫn leo lẻo nói với bạn bè.

Lúc này tôi thấy vui kèm một chút an tịnh khi nhìn lại quãng ngày thơ ấu ở trường mầm non năm ấy. 


(Rất thích bản cover này, thích hơn cả bản gốc luôn í)

25 tháng 5, 2021

Nói chuyện với sâu : )))








Nữ cường nhân chuồn chuồn kim







Bọ hung xanh và chiếc lá




Chị ong nâu và bé cải vàng.




Bươm bướm trắng bên nhành hoa tím




Một cô nàng bọ ngựa, lâu lắm rồi mới lại được thấy.




Mông cong như bọ ngựa là đây










Một chú bé sâu trên cành quất. 




Nàng Nu nhà mình. Lúc nhìn vào máy ảnh thì hơi sầu đời cô Lựu vầy thôi chớ bình thường mặt mày khá tưng tửng.

 

21 tháng 5, 2021

We Could Still Be Happy







If the world forgot to turn around again 
And the winter never knew to change to spring 
It wouldn't mean a thing 
We could still be happy

19 tháng 5, 2021

[...]

 1. "Nếu nhìn đời bằng đôi mắt mở to, ta sẽ thấy thật ra khoảng thời gian mình được sống trên cõi đời này chẳng nhiều nhặn gì.

Thế nên nếu cứ dành thời gian để trách cứ và giận hờn thì còn mấy khi để vui được nữa? Nếu có thể làm mọi việc một mình thì hãy cứ làm một mình, nếu có thể quên đi những chuyện buồn thì hãy cứ quên đi, nếu có thể nhẫn nhịn thì hãy cứ nhẫn nhịn...

Bởi rốt cục, khi mọi chuỵên qua đi, điều quan trọng là bản thân giữ lại được những điều vui vẻ. Cho nhau, và cho mình."

...

Mình đọc những dòng chị P gửi mình từ tấm postcard rồi nước mắt cứ thế chảy dài 

Mình thật biết ơn cuộc đời, mình không nghĩ mình được thương nhiều đến thế. :)




2. Hôm nay là ngày cuối cùng mình thực hiện cách ly tại nhà, kết quả hai lần xét nghiệm đều là âm tính. Việc gần như không ra khỏi cổng hơn hai chục ngày cũng không quá khó chịu lắm ngoài việc mình mua quá nhiều đồ trên Shopee. Ngày mai mình muốn chạy xe máy ra đường thật sớm. Thật sớm.



3. Nhìn ảnh con Xô cả buổi khiến mình nhớ Đ ngày nó chưa đi lấy chồng, khi đó chúng mình đều còn rất trẻ. Bọn mình thích đi bảo tàng cùng nhau, khi đứng ở bảo tàng HN với Đ mình đã có suy nghĩ rằng sau này nhất định sẽ cùng ng mình yêu thương hết mực đến đây. Đến giờ bảo tàng vẫn là nơi lãng mạn nhất để gặp gỡ với mình. 

Những ngày sau mình cũng hẹn hò, nhiều bận, nhưng cuối cùng mình không yêu ai đủ để có thể nói và dắt họ đến đây được cả. 



4. Mới lau lại tủ sách, hai cuốn Phía Nam biên giới, phía Tây mặt trời và Biên niên kí chim vặn dây cót một thì bị ẩm mốc do áp vô tường, một thì do đọc quá nhiều nên gáy sách đã kém, vài tờ còn bị bung ra. Cũng đến gần chục năm rồi, có nên mua lại rồi bọc nilon không nhỉ? 



5. Album nhạc phim One spring night hay ghê. Vì có nhiều thời gian ở nhà nên mình đang ngồi lại và coi phim này trên Netflix. Biết mình sẽ không được đi đâu gần tháng nên tên em trai yêu quý đã mua cho cái tài khoản để cày film cho sướng =]]] Mới coi được vài tập thôi, coi rồi mới biết ngày trước cũng đã từng bập bõm xem chút chút trên FB vì mê nụ cười của anh Jung Hae In này. Ôi mê ghê cơ, sao người bình thường có thể cười ngọt đến vậy? Hồi chửa ảnh mẹ ảnh nghén mía tấm phải ko??? 

.