26 tháng 5, 2021

Viết rất ngắn (dù cũng không ngắn gọn lắm)

 


- Dẫu FB tôi đa phần chỉ fl mấy trang về ảnh ọt, động vật cùng váy vóc áo quần thôi nhưng từ đêm qua đến giờ kéo news feed không khác nào đi qua một khu bán giết thịt chó. Bốc mùi và đầy ghê sợ.


- Sẽ xem loạt phim hoạt hình mà cô nàng Sonata đã nhắc đến (Minuscule - 2006). Cám ơn Sồ nà tà nhen :">


- Hình như đêm nay có siêu trăng và nguyệt thực toàn phần thì phải, tôi đọc báo thấy vậy. Đúng là một cái cớ hay ho và diễm lệ để 3 đứa độc thân bọn tôi tụ tập tại nhà rồi uống bia chút xíu và nói chuyện trên trời dưới biển cùng nhau. :)))


- Khi đang lui cui trong bếp nấu bữa trưa, tôi loáng thoáng nghe mấy bà mẹ đang than thở về chuyện lũ trẻ tạm thời không thể đi học, ở nhà chúng quậy phá ra sao và các bà mẹ thì phát điên đến cỡ nào, thành thử cái ngõ hôm nào cũng vô cùng náo nhiệt. Rồi một bà mẹ khác nói về dự định cho con đi học lớp mầm non khi đợt dịch này lắng xuống. Tôi vừa canh nồi thịt luộc vừa nhớ lại quãng thời gian học mẫu giáo của mình. Mãi 5 tuổi tôi mới bắt đầu đi học, thời gian trước đó tôi ở với bà ngoại phần nhiều. Tôi nhớ ngày đầu đến lớp tôi khóc lóc dấm dứt rồi được hai đứa em họ kém 2 tuổi dỗ dành : ))) 

Không nhớ bằng cách nào mà tôi có thể học viết và đọc được tại nhà từ rất sớm. Khi đi học mẫu giáo thì tôi đã có thể đọc vanh vách báo truyện của cậu và dì được rồi. Vì thế đến lớp với tôi chả có gì vui vẻ cả, tôi nhớ có một ngày tôi không ngủ trưa mà bỏ trốn khỏi lớp rồi len mình qua một vách tường rào đương bị hỏng, nhưng chưa kịp trốn về thì tôi đã bị xách ngược lại trường sau khi bị một bà giáo nào đó vụt mấy cái thước kẻ gỗ vào tay. Tôi không khóc miếng nào mà chỉ trân mắt lên nhìn vào lòng bàn tay đang đỏ nựng. Trong trí nhớ của tôi thì tôi không thấy đau cho lắm, có thể nỗi đau đó không thấm tháp gì so với việc chạy khỏi nơi mình căm ghét không thành.... :/

Những khi không phải ngồi trong lớp thì tôi ra cái sân trống bên hông lớp để nghịch cỏ mọc hoang hay đào đất lủi thủi. Gần một năm ở đấy tôi không có một người bạn nào cả. Lớp học mầm non ngày ấy hình như chỉ với mục đích coi giữ trẻ là chính chứ không có nhiều hoạt động như bây giờ. Có phải đứa nào 5 tuổi nào cũng sẽ phải đến học thì mới có đủ giấy tờ thủ tục để lên cấp I không nhỉ? Nếu không vì lẽ đó thì tại sao bố mẹ tôi lại bắt tôi đi học bằng được cơ chứ?

Chẹp, kí ức về mẫu giáo trong tôi chỉ có vậy, không hơn.

Tôi phát hiện ra mình có một ngăn cất kí ức vụn vặt vô cùng bền bỉ với thời gian, tôi không đến nỗi não sứa như mình vẫn leo lẻo nói với bạn bè.

Lúc này tôi thấy vui kèm một chút an tịnh khi nhìn lại quãng ngày thơ ấu ở trường mầm non năm ấy. 


(Rất thích bản cover này, thích hơn cả bản gốc luôn í)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét