- Tôi 21 tuổi 3 tháng 9 ngày. Theo nhận xét của nhiều người thì tôi là một đứa khá ôn hòa và dễ chịu =))) Nhưng rất ít người biết tôi là một con bé rất lì lợm và ương bướng. Lì vô cùng. Chẳng qua ngay từ bé gia đình tôi luôn nhét vào đầu tôi cái quan điểm ''Con gái con đứa sao lì lợm và ngang bướng quá vậy. Không giống ai trong nhà hết''. Chậc. Thế là tôi đã sống theo cách này. ''Khi một ai đó luôn tìm cách buộc bạn phải thay đổi khuyết điểm của bản thân thì thứ bạn cần thay đổi chỉ là thói quen phản ứng lại người ta, sau đó bạn có thể sống vui vẻ với khuyết điểm của bạn''. Vậy là ổn thỏa.
- Tôi 21 tuổi, 3 tháng, 9 ngày. Như nhiều đứa bằng tuổi khác tôi cũng đang có kẻ theo đuổi.
Hắn ta cao ráo, ưa nhìn, có học thức, hơn nữa lại còn gần tôi. Nói chung chẳng có gì đáng để từ chối hay phàn nàn hết. Nhưng có điều tôi không thể thích nổi hắn ta. Như thế nào ấy nhỉ? À, khi tôi còn là đứa con nít ấy, mẹ tôi hay xào rau cải xoong lắm. Mẹ tôi bảo nó rất bổ mà còn ngon nữa nhưng tôi thì ghét món này kinh khủng, mùi thơm mà bố mẹ tôi thích ở nó lại khiến tôi buồn nôn. Tôi mà đã không thích thứ gì thì dù nó có bổ béo tới đâu tôi cũng không - bao - giờ - đụng tới. Và trong trường hợp này anh ta là món rau cải xoong. Ừmmmmm, nói thêm tôi là đứa rất ghét những kẻ "Cố đấm ăn xôi". Với tôi ấy mà "Cố đấm chỉ có ăn chửi với ăn táng thôi", chứ không có ít xôi nào mà chén đâu.
- Tôi 21 tuổi, 3 tháng, 9 ngày và cụm từ "Tình yêu" với tôi mới lạ hoắc làm sao. Dường như tôi chẳng biết yêu ai ngoài cái bản thân mình. Ở cái tuổi 19 tôi cũng đã từng hẹn hò. Làm vài chuyện mà những đôi yêu nhau thường hay làm. Nhưng tôi có thể cam đoan rằng đó không phải tình yêu. Thi thoảng chán đời tôi vẫn hay ngồi chống cằm mà vấn lại mình rằng ''Thế có được coi là tình yêu không nhỉ?''
- Tôi 21 tuổi, 3 tháng, 9 ngày. Từ trước tới nay một trong những việc yêu thích của tôi là "một mình". Hồi lớp 10 không biết mọi người có phải làm cái bài văn về trí tưởng tưởng không nhỉ? Cái đề bài đại khái là "Bằng trí tưởng tượng hãy viết về cuộc sống của mình khi bạn 25tuổi''. Tôi không nhớ rõ mình đã viết chính xác những gì, nhưng nó rất dài. Kín hết bốn mặt giấy lận. Tôi chỉ nhớ đã viết về một cuộc sống cô đơn với một con mèo đực và những hành trình đơn độc của mình. Tôi không biết tại sao ở tuổi 16 tôi lại viết vậy nữa. Nhưng đến hiện tại khi tôi 21 tuổi, 3 tháng, 9 ngày nếu cho tôi làm lại bài văn đó thì có lẽ cũng chẳng khác hơn là bao đâu. Việc nhắm mắt và tưởng tượng mình sẽ sống cùng một ai đó với tôi là một điều không tưởng. Với tôi nó rất hoang đường, hoang đường vô cùng ấy. Nó còn khó hơn gấp tỉ lần việc phải tưởng tượng xem một người khi có 6 cái vú sẽ nom như thế nào.
- Tôi 21 tuổi, 3 tháng, 9 ngày. Khi ai đó hỏi tôi muốn một người đồng hành như thế nào. Thì đây là câu trả lời "Bao dung với tôi, kiên nhẫn với tôi, cho tôi cảm giác tự do nhưng an toàn". Khó nhỉ? ^_^
- Tôi 21 tuổi, 3 tháng, 9 ngày và khi gõ những thứ siêu ngớ ngẩn này là tôi bị gặp khó khăn trong việc đặt dấu chấm, dấu phẩy, câu cú... sao cho đúng ngữ pháp. = ))) Thế mà cứ sai tè le, tùm lum loạn hết cả lên. =,.=