12 tháng 10, 2016

...





- Tôi thường gọi đây là một mùa hâm dở, những cơn đau đầu về chiều tối do chuyển mùa luôn khiến tôi mệt đến mềm nhũn cả người. Như ngày hôm nay sau khi đi làm về tôi chỉ ăn một chút xíu xiu thức ăn rồi đi tắm, tôi đã bỏ khái niệm dùng cơm vào bữa tối cũng lâu lắm rồi. Sau đó vào viện cùng dì thăm người bà con đang đau bệnh, lúc ra về đã ngẩn người ngắm nhìn vài cô y tá đương chăm sóc bệnh nhân ở phòng hồi sức. Lâu rồi không khoác blouse trắng, chiếc áo treo nơi góc tủ chắc vẫn vừa vặn cho tôi. Tôi sẽ quay lại, sớm thôi. 

- Ra đường những tối giữa tháng Mười này quả thực sẽ thấy phố phường như được một cô gái tuyệt đỉnh phù phiếm nào đó xịt nước hoa lên đầy mình. Dễ yêu và dễ buồn. Hê hê.

- Giờ đã khuya, đầu vẫn đang nặng như đeo đá, tôi ngồi một mình ở phòng khách uống nước mơ mẹ ngâm và nghe tì bà. Nước mơ lạnh ngăn ngắt, tôi thì thích mấy thứ lạnh ngắt như này, mẹ tôi bảo hồi chửa tôi mẹ đã nghén đá viên =]]]] ba tháng trời mẹ chả ăn được gì ngoài ngậm đá. Thảo nào... :v

- Nếu tôi còn ngồi ở đây thêm chút nữa thì thể nào tôi cũng gõ ra vài cái gạch đầu dòng kiểu sầu đời cô Lựu lắm cho mà xem. Ầy, vậy thì nẫu lắm, thật. Thế nên là tôi mau mau bôi kem dưỡng ẩm rồi lên giường ngủ đi thôi. 


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét