8 tháng 9, 2017




Tôi bị viêm amidan mãn, trong những ngày cấp tính như thế này tôi chả ăn gì được ngoài bún, cháo, mì hay sữa, việc nuốt nước miếng cũng trở thành nỗi kinh hoàng. Thuốc kháng sinh liều cao kèm những viên kháng histamin khiến cơ thể tôi luôn trong tình trạng buồn ngủ rũ rượi, hễ nằm xuống là tôi có thể ngủ mê man ngay được. Haizzz, cơ thể của tôi đã bắt đầu bệ rạc rồi đấy à???
 .
HN hồi tối mưa thật lớn, đang giặt đồ trong nhà tắm vậy mà tôi mấy lần giật mình thon thót vì sấm chớp ngoài kia. Tôi bị chứng sợ sấm sét đùng đoàng này từ nhỏ, đến giờ vẫn không thay đổi chút nào, hễ chớp giật là khó lòng ngủ được. Giặt đồ xong ra ngoài cầm điện thoại thấy có tn từ một người bạn: "Sấm hơi to quá đấy, em đừng sợ quá nhé". Chính vì nhận được tin nhắn từ một người không hẳn thân thiết gì lại khiến tôi hơi chùng lòng một chút. Dăm bữa nửa tháng tụi tôi có ngồi cà phê cùng nhau, cà phê hay nhạc có dở quá thì cùng nhau đi bộ một đoạn, kể với nhau vài câu chuyện thường ngày rồi thôi. Không biết ngoài người bạn này ra có ai từng thân cận với tôi có nhớ mỗi lần mưa to gió giật thế này sẽ nhớ rằng có môt con nhỏ đương sợ lắm không nữa.
.
Tại sao đã là tháng Chín được nhỉ? Tại sao lại có thể nhanh đến mức khó thở thế này được nhỉ? Bao tháng Chín trôi qua vậy mà chả bao giờ có cái gì chín được nhỉ? =)))))))))
.
"Người thật lòng thương con sẽ thương con cả khi con không biết."
Ừa đó 😊

2 nhận xét:

  1. Tớ cũng đang trong tình trạng khổ sở vì chuyện ăn uống đây. Đau răng, nhiệt miệng giờ còn khổ sở gấp bội vì mụn :(( Không hiểu sao nữa, tớ còn đang trong thời gian dùng thuốc điều trị mụn mà nó còn kinh khủng hơn lúc trước nữa.

    Chuyện sấm sét thì y chang nhau rồi. Sợ nhất là ra đường những khi mưa lớn, chỉ ánh chớp thôi cũng không giữ được bình tĩnh khi lái xe.

    Trả lờiXóa