Mình chuyển viện, phần vì viện cũ thường trong tình trạng quá tải, vì quá tải nên thái độ của nhân viên y tế ở đây luôn bật chế độ “thở là cáu”, tiếp đến là nó hơi xa so với viện mới nữa. Ở viện mới mọi thứ trước mắt đều dễ dàng và dễ chịu hơn cả. Hôm qua mình đến xét nghiệm máu bác bảo vệ không quen biết còn kéo mình đi để làm thủ tục vào viện nhanh chóng hơn nữa chứ, dễ thương kinh khủng khiếp, chị phòng công tác xã hội cũng nhiệt tình nhờ người in giúp mình giấy tờ còn thiếu vì máy tính phòng chị đang bị hư. Buổi chiều mình đến lấy kết quả, thấy bác bảo vệ vẫn đứng ở cổng tiếp đón người bệnh bèn mời bác một cốc cafe mua ở máy bán hàng tự động. Dù chỉ nhìn thấy nhau qua khẩu trang thôi nhưng mình biết bác đang cười tít mắt. Nếu bỏ qua việc buổi trưa trên đường đi về bị nộp phạt cho công an vì tội không xi nhan ra thì hôm qua quả là một ngày quá ư xinh đẹp. Dù đọc được rằng khẩu HK4 được sản xuất hàng loạt ở Đức năm 1968 từ mấy năm rồi nhưng không hiểu sao mình vẫn cứ nhớ rất rất rõ, vậy mà ra đường toàn quên rẽ là phải xi nhan; đỉnh điểm ngớ ngẩn là sau mấy tháng HN lockdown, lần đầu được chạy xe lang thang cafe lại mình đã giảm ga để dừng xe khi thấy đèn giao thông chuyển màu xanh. Vâng, đèn xanh thì dừng lại đó ạ. Không hiểu đầu óc vận hành cái kiểu khỉ gió gì nữa ( ͡° ͜ʖ ͡°)
…
Đêm hôm trước nhắn tin với Z, mình bảo cô gái hoạ sĩ nằm cùng phòng mình năm ngoái đã chết rồi. Chúng mình cũng dần quen với chuyện này, thi thoảng một vài người cùng phòng, cùng bệnh đều lần lượt ra đi như vậy. Mình bảo Z rằng giờ bọn mình vẫn nằm chat chit với nhau thế này tức là bọn mình đang đình chiến với thần chết đó. Z đã được 3 năm vậy là 3-0 cho cậu và 1-0 nghiêng về phần mình :v
Mọi chuyện thú vị ở chỗ là không biết ngày mai ra sao mà nhỉ? Nhưng riêng một điều bất biến đó là Bánh tráng cuốn thịt heo Phú Cường thì mãi mãi ngon nhé =)))))))
…
Kinh nghiệm nấu nướng hạng bét bao năm của mình nhận thấy rằng bản concerto Winter - của Vivaldi luôn là thứ âm nhạc chuẩn nhất, hợp lý nhất để nghe mỗi khi vào bếp. Chao ôi, còn gì hợp hơn tiếng thái ngọt của dao thớt hoà vào tiếng violin này cơ chứ, rồi mình sẽ cẩn trọng & hết sức chuyên chú vào việc xắt cà rốt hay su hào thành từng sợi thẳng thớm đều tăm tắp như những que diêm nằm ngay ngắn trong hộp quẹt. Hmmm, đã ã ã ã ã ã!!!
Nhưng cô bạn mình thì khác, nàng ta bảo bản này nàng ta sẽ mở lên khi đánh chồng mà thôi. Chẹp!!! Nếu cầm dao rượt chồng thì lại càng hợp với tiết tấu này đó bạn yêu ạ! 😌
…
Phòng mình mấy hôm nay ấm sực mùi tinh dầu bạn H tặng, nó có mùi của gỗ, chính xác hơn là giống đang được ở một căn phòng có lò sưởi và hương gỗ đàn hương lúc gần lúc xa. Cám ơn bạn H nhiều nhiều.
…
Mình bắt đầu lôi đồ ra trang trí giáng sinh dần, mùa đẹp nhất trong năm cuối cùng cũng đã đến.
Mình đang mặc hai dây màu xanh lá, quần đùi xanh dương rồi nhâm nhi trà quất mật ong ấm nóng trên giường và nghe Emi Choi hát.
(Click vô đây nếu bạn muốn nghe cùng nha: https://soundcloud.app.goo.gl/NUkz9iRosrYy3MTd8 )
Mùa đông về rồi đó, mấy bạn thi thoảng vẫn ghé qua đây nhớ thoa kem dưỡng tay và uống nhiều nước, nhé nhé :”>