3 tháng 7, 2013

Nhật kí mùa hạ (6)

















1. Buồn bã nên đã ngồi viết một ent rất rất dài, nhưng lại bị nhà mạng ruồng rẫy. Chuyện này giống như dốc hết lòng dạ trút vào cánh thư thì người ta không những không đọc mà còn cam tâm xé nát rồi dẫm đạp nên ngay trước mắt mình. Thành thử có cảm giác hẫng hụt pha chút phẫn nộ khi nhận ra chẳng có ai, chẳng có thứ gì trên đời đủ bao dung với nỗi niềm của mình cả.
... Ừmm, thật ra cũng hơi phóng đại, cũng không hẳn tệ đến mức ấy =))


.


2. Cầm quyển Giông tố trên tay, lướt qua vài đoạn gần như đã thuộc lòng. Mà lại toàn đoạn bi quan về ái tình mới ghê :v

''- Tôi đương nhiên muốn tin cậy ở ái tình, vậy mà rồi tôi phải bán tín, bán nghi, không còn biết nghĩ sao nữa.
- Ái tình cũng không thể cho ta hạnh phúc được!
- Ô, nếu như vậy thì loài người này hết đường trông cậy hay sao? Nếu vậy thì người ta chết cả, chứ còn ai sống được!
- Vậy mà chẳng ai chết cả! ''


'' Ái tình là như thế đó! Một cử chỉ rất nhỏ mọn, một cử chỉ nghĩa lý cũng đủ gây nên ái tình. Những khi ng ta yêu là vì người ta mù lòa, là vì ng ta k tự hỏi vì lẽ gì mà yêu. Bởi thế cho nên 1 cử chỉ vô nghĩa lý lại cũng có thể phá tan đc ái tình. Do thế mà ái tình là điều mỏng mảnh, chóng hỏng, dễ vỡ.''


.


3. Tuần sau đến biển, lâu rồi k đi đâu. Thấy nhớ những chuyến xe vô hạn.


.


4. Mấy cây hoa từ Đà Lạt H cho mình xem chừng chỉ tốt là mà không ra hoa được. Nắng làm cháy xém cả góc lá dù cho đã trồng ở dưới tán cây bưởi và hàng ngày tưới nước đều đặn. Hà Nội không phải nơi nó thuộc về. Haiz.


.


5. Hôm nay tiết trời rất xinh, vì thế mà chẳng nỡ buồn. ^^!


[...]

2 nhận xét:

  1. Dạo này tớ nhớ cảm giác lật đi lật lại từng trang truyện quá cơ . Tiếc thay , mấy cuốn trước kia hầu như đều cho mượn , mà đối tượng lại là kẻ giờ không thể đòi :((. Giờ nhà còn lại không nhiều . Đọc trên mạng dù sao vẫn không thích bằng cảm giác lật giở những trang giấy thực .

    Tối hôm trước lượn một vòng Đinh Lễ , thấy bao nhiêu là cuốn muốn khuân về . Nhưng tình hình tài chính không cho phép nên chỉ đành ngậm ngùi ra về tay không . Buồn ơi là buồn :< .

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng rồi đó, đi vào nhà sách là chỉ muôn khuân về nhà hết. Mang về hết. Tớ rất hiểu cảnh chỉ vì hầu bao không cho phép. :-ssss
      *cắn vạt áo*

      Xóa