30 tháng 4, 2017

Vài dòng vớ vỉn








Sau khi ăn sáng xong, mình tách đoàn rồi đến đây ngồi một mình trên ghế mây, nghe tiếng nhạc Trần Tiến phát ra rè rè từ chiếc loa của nhà sàn gần đó, lẩn khuất trong rừng vọng lại tiếng ve đầu mùa, tiếng ríu rít của chim rừng, tiếng huyên náo của đám trẻ cùng trường đi cắm trại... Tất thảy những thanh âm đó trộn vào nhau khiến đầu óc mình như xoắn lại, hệt cái mền ướt rồi bị người ta mang đi vắt kiệt nước.
Không rõ có phải hôm qua ăn toàn đồ nướng thịt thà hay không mà giờ dạ dày mình vô cùng nhộn nhạo khó chịu và có dấu hiệu buồn nôn.
Ngồi một mình trong ngày cuối cùng của tháng Tư chợt thấy dòng suy nghĩ như dòng nước bị chặn lại, bắn ra tung toé, ngổn ngang và vô cùng lộn xộn.
...
Ngồi một mình nơi đây không biết đã bao nhiêu thời gian, nghĩ về vài chuyện cỏn con đã xảy ra với mình mà vẫn loay hoay không rõ đúng sai sai đúng. Mình cứ ngồi một mình như này mà nghe rõ nỗi cô độc cựa mình, dần dần một lớn lên trong lòng qua từng lần hít thở. Thấy mình vừa có điều gì đó vừa tuột đi mà không tài nào gọi tên hay có thể tìm lại được.
Rồi mình thấy bản thân ngại từ bỏ điều gì đó để bắt đầu lại từ đầu, bắt đầu sợ mất mát, bắt đầu thấy mình không còn nhiều thời gian để mà sửa sai... Chậc : ))
...
"Có một ngày em không yêu anh
Em trở về nơi xa với chiếc áo anh chưa tìm thấy
Có một ngày em cười bằng ánh sáng của nụ hôn khác
Những nỗi buồn của mùa mưa khác
Những buồn vui anh không có bao giờ
....
Anh đã là một chàng trai với màu tóc khác
Riêng năm tháng cuộc đời vẫn như ngày xưa"


Èo, Ngọc Anh hát bài gì mà buồn chít mịa thế này :v mình đứng dậy, rũ váy và về phòng. Chuẩn bị đồ đạc rồi về Hà Nội đây...

21 tháng 4, 2017

[...]


“Tôi bắt đầu hồi tưởng quá khứ từ năm 18 tuổi, cho đến giờ khi đã 30. Tôi không những thích ôn chuyện xưa một mình mà còn thích kết bạn với những người hay hoài niệm, tôi cảm thấy hai người cùng ngồi nhớ chuyện xưa là cách trao đổi cao cấp nhất và cũng ấm áp thân tình nhất giữa người với người. Tôi rất sợ những người thường vung tay hô lớn trên bàn rượu [Chúng ta phải phủi sạch chuyện đã qua, nhìn về tương lai], không biết từ lúc nào đã để lại ấn tượng xấu? Hễ nghe đến bốn từ nhìn về tương lai là tôi linh cảm tiếp đó muốn bán hàng đa cấp + bán bảo hiểm + hùn vốn phi pháp.”



Ngày này ba năm trước có trích dẫn câu này ở fb 

17 tháng 4, 2017



1. Lại bị thần Lười nhập. Chỉ ước đang là chủ nhật còn ngoài trời thì đổ mưa. Anh đây ngồi vắt chân lên cửa sổ uống rượu dâu tằm và mở Kenny G lên nghe :((

2. "- Em biết sao chị có biệt danh là Sứa rồi!
- Hửm? À, nó không những đẹp lại còn độc. Có loài còn bất tử. Haha :))
- Không. Nó là loài không có não.
- :/"


3. Bữa trước ra sân bay tôi cùng con bạn dõng dạc tuyên bố hùng hồn trước bao ánh mắt kì thị của hàng trăm người: "Chúng tôi đến rồi đây, chúng tôi sẽ húp trọn Đà Lạt, hà hà". Hôm về hai con thất thểu bắt xe, nhìn dáng bộ như kiểu vừa xổng khỏi trại ở Châu Quỳ vì đã bị ĐL húp trọn sạch sẽ hai cái ví. Từ giờ đến giữa tháng sau tôi chính thức gia nhập giai cấp vô sản T__T


4. Cuối tháng này sẽ có kì nghỉ lễ dài, tôi muốn mua váy hoa và một đôi giày trắng mới để đi cắm trại hai ngày cùng chúng bạn. Ah, hình như tôi quên mất mình vừa viết điều số 3 :(


5. Là gì của một ai đó luôn là quá sức với tôi...

16 tháng 4, 2017





Tôi vừa trở về sau chuyến đi Đà Lạt, vừa về đến nơi chưa kịp nghỉ thì một đống chuyện không vui từ đâu rơi xuống người khiến tôi không tài nào có thể hô hấp bình thường được nữa, tưởng chừng có thể lịm đi mà ngủ đến một trăm ngày :) Ừ giá mà có thể thế.
.
Sáng nay dậy, tôi nhấm nháp một chút dâu tây đã mang ở ĐL về, chua quá nên tôi chỉ dùng được hai quả. Tôi bắc bếp pha trà túi lọc và ăn bánh mì kẹp chút mứt dâu, nghe tivi phát The one that got away mà lòng như đã phủ bụi từ lâu lắm rồi.
.
Ôi, vừa đọc được tin nhắn này này
"Nếu bây giờ đang là mùa hè
Tôi sẽ vào rừng đan cho em chiếc mũ mềm bằng cói
Nếu quên không còn ít tuổi
Tôi sẽ hái cho em chùm hoa xoan tây"
- Cô gái có biết hoa xoan tây không?
Hmmm. Lâu lắm rồi mới có ai đó gửi dăm ba câu thơ đến cho tôi, đoạn thơ của LQV khiến tôi thấy thanh thản hơn rất nhiều rồi đó :")
.
Tôi bị cháy nắng tay chân hết rồi, mất chừng bao lâu mới có thể hồi lại được nhỉ???

1 tháng 4, 2017




- Ngoảnh đi ngoảnh lại vậy mà đã là tháng Tư rồi cơ đấy, thời gian cứ trôi nhanh vùn vụt với vận tốc ánh sáng như thế này thì đứa chậm chạp như tôi biết làm thế nào đây?
Những ngày gần đây còn liên tiếp nhận được tin mấy cô em chơi cùng đều đã có tin vui, vậy là tôi giờ đã là bác của một đám nhóc rồi sao? Chậc. Thế mà sau giờ đi làm tôi vẫn ngồi ở đây thảnh thơi ăn bánh Choco Pie và viết blog, tối không có việc gì làm thường nhấc mông đi bộ một mình rồi mua snack khoai tây vị tảo biển, trước khi ngủ tập thể dục cùng Youtube đúng mười hai phút, ngày cuối tuần bắt bus lên quán cafe quen uống một cốc cafe rồi lại bắt xe về nhà, không vui có thể ra vườn chụp lá và hoa, đều đặn mỗi tuần đắp mặt nạ ba lần... Hmmm, mấy mẹ bỉm sữa khi biết cuộc sống hiện thời của tôi thảnh thơi đến vậy không biết tụi nó có ghen với tôi không nhỉ?


- Chuyến đi Đà Lạt mãi mười ngày nữa mới khởi hành được vì có chút trục trặc, tôi thực mong chờ ngày đó lắm đây. Đà Lạt, tôi sẽ sớm đến và càn quét sạch sẽ đồ ăn của nhà ngươi : ))))



- Trong "Cà phê với người lạ" có câu "Một mối quan hệ tốt là một mối quan hệ không ảo tưởng về đối phương".






- Buổi trưa hôm ấy, khi đọc được những câu chữ này trên FB, tôi thực đã muốn khóc.



- Có nên xem anime "Tháng Tư là lời nói dối của em" vào ngày đầu của tháng Tư không?