1 tháng 2, 2019





- Bị quệt xe, vậy là xước mất hai cái đầu gối, cái chân vốn đã xấu xí giờ lại xấu xí hơn =)) Đêm qua khi ngủ thì phát hiện ra không những xước xát chân mà còn cả tím bàn chân, hai mạn sườn và tay vì va đập nên nhức đến khó ngủ vô cùng :____; rạng sáng chợp mắt được chút thì lại nằm mơ, cơn nhức xương theo cả vào giấc mơ của tôi, tôi nằm trên giường bệnh, trùm chăn trắng kín mít nhăn nhó chờ y tá đến tiêm thuốc thì chợt thấy giọng đàn ông ấm áp thì thầm bên tai. "Cô-bé-20-tuổi dậy tiêm thuốc nào"... Ối giời ơi, y tá nam, lại còn đẹp trai, đời tôi chưa từng thấy anh y tá nam nào vừa đẹp trai vừa có giọng nói ngọt ngào như mật ong đến vậy, lại còn gọi tôi là cô bé 20t nữa chứ!!! Đang định bụng tung chăn giơ tay cho anh muốn làm gì thì làm thì chuông báo thức vang lên. Damnnnnn!!! Đời tôi ngay cả một giấc mơ ra hồn hình như cũng không có nổi đấy hả hả hả???


- Những ngày giáp Tết như này đường xá HN giờ nào hình như cũng đều là giờ cao điểm cả. Nếu không có việc gì buộc phải ra ngoài thì tôi luôn nghĩ tốt nhất là mình nên ở nhà cho nó an toàn =)))) Hôm qua cũng vì đường đông kẹt xe mà tôi ra nông nỗi này, thôi thì 28 ra đường cũng chưa muộn. Chiều nay mặc cái cơ thể bầm dập mỗi chỗ một  ít tôi vẫn đi vào nhà nàng bạn chơi, xem nhà nó đã dọn dẹp đến đâu rồi, đi qua mười nhà thì thấy mười một nhà đồng bào đều đang chìm nghỉm trong mớ đồ đạc, bận túi bụi dọn dẹp cửa nhà, hehe, làm tôi cứ nghĩ mình đang tham gia buổi casting cho bộ phim "cô tiên dọn dẹp" nữa chứ. Đáng yêu ghê 😊😊😊
Bạn tôi quả thực rất thương tôi, sau khi nhìn thấy bộ dạng của tôi thì nó nhếch mép cười hê hê bảo "Nhìn cách bà đi xe máy là tôi cũng biết chuyện này sẽ xảy ra như cơm bữa, nhìn mặt thì lơ nga lơ ngơ bảo sao toàn bị công an tóm". Đấy, xong nó ném cho tôi cái giẻ lau rồi an ủi "Lau nhà dọn tầng 2 với tầng 3 hộ tôi cái để tôi xuống bếp với dưới nhà, làm đi mệt mệt tối ngủ mới ngon, ăn cơm được nhiều, bà chả than mất ngủ nguyên đêm cả tháng nay còn gì". Đấy!!! Bạn bè thân thiết với nhau chính là như vậy đấy, quan tâm đến cả giấc ngủ bữa cơm của nhau cơ mà. Đi về nó ới rủ hôm sau trả công cho bắp ngô nướng hoặc cốc trà sữa. Tuyệt vời chưa? =]]]


- 29 Tết Đ sẽ về HN, Sophia bé bỏng cũng lần đầu về VN đón Tết, tôi có quà cho con bé, là vài cuốn sách cùng mấy tập thơ của Trần Đăng Khoa kèm cuốn đồng dao để tối tối Đ đọc cho nàng ta ngủ ngon. À, cả chiếc váy xinh xinh nữa, tôi đã mất hàng giờ chỉ để ngồi lựa mấy thứ trên. Người ta thường nói "Có con là một cơ hội để ta có thể trở nên tốt đẹp hơn". Thiệt tình từ xưa đến giờ chưa bao giờ tôi có thể mường tượng nổi mình sẽ lấy chồng rồi sinh con như thế nào được cả, điều này quả nhiên vẫn cứ là một điều hoang đường với tôi :D


- Giờ là 19h57, tôi đang coi kênh của anh chàng Đinh Võ Hoài Phương, người có biệt danh là Khoai lang thang trên Youtube. Theo chân anh bạn có nụ cười hiền lành này khám phá muôn nơi cũng là một liều thuốc giúp tôi đỡ buồn bã. Quá trời mảnh đất Việt Nam đẹp mê hồn tôi chưa được tới, quá trời món ngon chưa hề được nghe... Hmm, thôi xuống nhà đun nước pha cà phê uống với mẹ đây😌

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét