18 tháng 2, 2019



- HN mưa, chả mấy mà cái mùa mưa xuân rả rích đêm ngày tháng Ba sẽ đến. Ôi chao, nghĩ đến thôi cũng đã thấy buồn ngủ rồi.


- Tôi đang bị tổn thương thật đấy, sau bao nhiêu chuyện vậy mà cậu ta đã nói gì với tôi? Nghe xong, không biết có phải tôi nhạy cảm quá không mà tôi chợt thấy mình giống như một vết nhựa thông bám vào cánh tay trên chiếc áo trắng cậu ấy mang, còn cậu ấy đang muốn ném quách nó đi cho rảnh vậy á. Có lẽ, đã đến lúc tôi nên thành một dấu chấm thinh lặng trong cuộc đời của cậu rồi.


- Đêm nay gió ghê ấy, cũng lạ lắm thay, năm nào thấy cái trời mưa gió mùa xuân thế này thì đều đặn nghĩ đến bài thơ của Lưu Quang Vũ:


Sớm nay em sang sông
guốc mòn trên vũng lội
em bao giờ cũng vội
mưa đầy trời thế kia
.
Gió bấc đã tràn về
em có mang áo ấm
mưa loang tờ giấy mỏng
có nhắc gì đến anh?
.
Em sang bên kia sông
Những ngày mưa dằng dặc

1 nhận xét: