24 tháng 2, 2019

lung linh nho nhỏ

Ảnh thuộc về X.Lan



Ngồi ăn trong một quán tiện lợi vì vẫn chưa muốn về nhà. Đôi khi tôi ước ao mình được sống vài giờ trong cái thế giới của bộ phim kinh dị mang tên "Vùng đất câm lặng", chỉ cần phát ra một âm thanh ồn ào lập tức kẻ đó sẽ bị ăn tươi nuốt sống bởi một con quái thú. Hoặc lúc này, tôi thật sự muốn có chục quyển "em làm ơn im đi được không" để đập vào mặt một đám học sinh ồn ào ở bàn kế bên.

...

Gia đình nhỏ Sophia của tôi tuần sau là đã về Đức rồi đó, một tháng trôi qua nhanh ghê. Mỗi khi đi dạo bộ cùng cả nhà Sophia là tôi thấy mừng cho cô bạn của mình. Ba năm bên nhau, nhưng không lúc nào "anh bạn thân" của nàng ấy không có những cử chỉ thể hiện sự yêu thương, trân trọng của mình dành cho vợ cả. Tôi để ý thói quen của anh chàng từ ngày mới gặp nhau là rất hay xoa lưng vợ 😊 Đang đi bộ bỗng dưng dừng lại, nhìn nàng ta trìu mến rồi xoa lưng vợ một cái, đang uống trà cũng vậy, cũng phải vỗ nhè nhẹ lên vai thì mới yên tâm uống được.... Thi thoảng còn ôm ghì nàng ta trước mắt tôi rồi bảo: "Mau mau kiếm một anh chàng đi". Hừ, phát hờn lên với vợ chồng nhà này. Chàng ta khi chào tạm biệt đã biết nói "Anh xào em, Anh xào tất cả các em" rồi đấy. Giỏi ghê =)))))) Phụ nữ là vậy, dù có gai góc, mạnh mẽ đến bao nhiêu đi chăng nữa, chỉ cần họ thấy mình được yêu thương và trân trọng thì họ có thể hi sinh rất nhiều cho người đàn ông họ yêu, ví như nàng bạn tôi cũng hay nói chắc nó yêu chồng nhiều quá nên đẻ ra đứa con gái không có điểm gì giống mẹ ngoài việc là con gái và cái mũi tẹt trường tồn : ))))

...

"- Có ngủ được không?
- Sao thế?
- Cậu cứ bé tí vậy.
- Ều, người khổng lồ và người tí hon kìa!!!
- Cậu bé quá, ôm cậu cứ như ôm con mèo vậy!
- B mèo.
- Đồ con mèo.
- Ăn nhiều lên cho khoẻ, cậu phải béo lên hai, ba cân nữa.
- Đi đi rồi liệu mà về sớm.
- Làm gì mà chả thấy nhắn gì cho tôi?
- Này!
- Eo, sao đầu cậu to còn người thì bé tí như con bị suy dinh dưỡng ấy.
- Tôi say quá B ơi!
- Đồ mất nết!
- Bố trí lên thăm tôi đi.
- 00h00 rồi này.
- Tôi sẽ chết trước cậu mất thôi B ạ. Cậu có đi theo tôi không?
- "Sớm gọi không được. Muộn gọi không được."
- Ờ, tôi ngủ nhá!
- Cái xác đang phân huỷ, mất đầu rồi B ạ.
- Ề! Ngủ chưa?
- Đi nhớ chụp ảnh về cho tôi nhé!
- Hay lần sau gặp, cậu mang thuỷ ngân đi!
- Cậu có vị đắng lắm!
- Tôi có béo lắm không? Nhìn xấu nhỉ?
- Cậu đi về muộn tôi cũng lo.
- Lọ mật ong cậu gửi tôi ăn hết rồi.
- Cậu là đồ ích kỉ. Tôi không gọi là quên tôi luôn!
- Bụng tôi lại to ra rồi B ạ!
- Nhớ Hà Nội quá.
- Tôi đang trông đối tượng đây, tôi sẽ ôm nó ngủ. :)))
- ...
- Tôi chỉ muốn quên được hết đi."


Đó là những mảnh lung linh nho nhỏ mà tôi nhớ được về cậu. Còn cậu, thật muốn hỏi cậu một câu: "At the end of the day what will you remember about me?"
 :)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét