31 tháng 12, 2021

Mùa bình thường mùa vui nay đã về*



Có rất nhiều buổi sáng như hôm nay, tôi thức dậy với niềm tiếc nuối vô biên và thầm ao ước rằng giá như trên đời có thứ gọi là thiết bị ghi hình/ ghi âm những giấc mơ. Nếu được vậy hẳn là tôi đang sốngtrên tiền rồi; tôi sẽ rao bán những giấc mơ hay thật là hay như vừa rồi cho mấy hãng phim như Pixar, 20th Century fox, Columbia Pictures... đại loại vậy. Nếu thuận lợi biết đâu còn đoạt giải Oscar cũng nên??? Chẹp! Tiếc ghê luôn  ( ﹏・)

___



Hôm vừa rồi có đọc cuốn "Một thoáng ta rực rỡ ở nhân gian" thấy có đoạn viết rằng nếu ăn cơm mà bỏ sót một hạt thì khi xuống địa ngục sẽ phải ăn một con dòi =]]] Chợt nhớ tuần trước bạn Z có ăn giùm tôi nốt niêu cơm gà nấm vì tôi hì hục, khổ sở ăn mãi cũng không vơi một nửa. Nếu có sống thành bà lão hom hem thì tôi cũng không tài nào quên được buổi trưa tháng 12 hôm đó mất, có phải ai người ta cũng dễ chịu ăn cơm giùm mình như vậy đâu cơ chứ, hê hê. 

À, trên vai áo bạn Z có mùi thơm thơm của một mùa hè tươi man mát, một mùa hè bất khả chiến bại nằm giữa lòng mùa đông. Chắc giờ mỗi khi ngang qua Cầu Giấy mũi tôi sẽ khịt khịt kiếm tìm lại mùi hương thanh mát đó mất

 (

___



Loáng một cái mai đã sang năm 2022, trên FB mọi người đua nhau viết stt "ngày cuối cùng của năm"; tôi giờ đây không thích gọi bất cứ điều gì là cuối cùng nữa. Chẳng biết, chỉ là tôi nghĩ ngày nào chả là ngày cuối cùng, nó có bao giờ quay lại đâu cơ nhỉ??? 

___



Ba ngày trước có vô viện kiểm tra, bác sĩ có kê thêm thuốc nhưng tôi cứ chần chừ đến hôm nay vẫn chưa buồn đi mua. Ôi chaooo, tôi thà chịu ghim vào tay những mũi tiêm còn hơn là há mồm nốc mấy viên thuốc kinh khiếp ấy.🥲

___



Giờ đã là 00:43 và tôi không biết viết gì ở đây để kết thúc bài viết này cả.

Hmmm, thật mong mấy bạn, mấy chị vẫn thi thoảng ghé quá đây có một năm 2022 "bình thường" và "ổn"nhé. 

Vì nhiều khi, okay is enough ^^





____

*Một câu hát tôi thích trong bài "Mùa xuân đầu tiên" của Văn Cao. 







24 tháng 12, 2021

☃ 🎄🎅☃🎁

Cảm ơn Thiện Tâm đã gửi chị món quà dù đang ở cách chị những 3724 km. Không rõ em còn hay vô blog chị nữa không nhưng cảm ơn chàng trai nhìu thiệt là nhìu nha nha nha :">

Mong sớm đc gặp em ở HN nà ^^!


Me is a lucky girl for being loved this much.


Btw, chúc mọi người một mùa Giáng Sinh ấm sực nhen. 






18 tháng 12, 2021

03

 

Xung quanh mình vốn thường thấy, người ta sẽ chỉ quây quần trong đám giỗ của người đã mất chứ chả mấy nhà lại sum họp vì hôm nay là ngày sinh nhật của người đó cả. Mình thì không thích vậy, mình thấy rằng người ta không nên nhớ đến ngày một ai đó chết đi mà chỉ nên nhớ đến ngày sinh nhật thôi. Đau một lần là đủ rồi. Dường như người chết đi chỉ còn có ngày giỗ mà mất luôn ngày đc sinh ra ấy. Nghe buồn buồn làm sao. Nhỉ???


...

Z dạo này rất gầy. Mỗi lần thấy hình của cậu ấy là mình lại thấy thắt lòng. Dường như để có mặt ở thế gian này vào mỗi buổi sáng, hằng đêm Z đã phải băng qua cả trăm cánh rừng và hàng ngàn đại dương. Thi thoảng, trong một vài giây ngắn ngủi nhìn cậu ấy trong video call; mình đã có nỗi sợ rằng rồi cậu ấy sẽ biến mất khỏi thế gian tựa hồ một cục đá viên bị rớt bên thềm sân đầy nắng.


...

Thì ra hoa oải hương còn có cái tên đẹp đẽ khác là Huân Y Thảo. Mình thì không thích hoa này bởi mùi hương, nhưng dáng vẻ và cái tên huân y lại khiến mình lại thấy thương thương là.


...

Trần Kiều Ân, An Dĩ Hiên, Trần Di Dung, Vương Vũ Tiệp... đều là mấy nữ diễn viên Đài Loan ngày xưa mình thích coi film của họ. Oh, mấy người này giờ đều đã ngoài 4 mươi cả rồi, mình đã xem những bộ phim họ đóng đã gần hai mươi năm. Hai mươi năm!!! Thì ra, đã lâu như vậy rồi cơ đấy. 


...

Mình bừng tỉnh trong hốt hoảng vì cảm giác trượt xuống vực sâu, tai phải vẫn ù đi vì di chứng phẫu thuật. Trong đêm tĩnh lặng như tờ tiếng ù ù lại càng rõ. Giá như, giá như, giá như giờ đc nghe thấy tiếng còi tàu trong đêm...



11 tháng 12, 2021


 




Có nhiều bài hát dù nghe trăm ngàn lần rồi nhưng chưa bao giờ khiến lòng mình thôi rung động. 



10 tháng 12, 2021

 



- Thời gian này nếu chạy xe về nhà khi đêm muộn sẽ thấy mùi hoa thiết mộc lan tan trong sương gió rét. Bình thường nếu được ngửi mùi này trực diện ắt hẳn tôi sẽ nhăn mặt mà lẩn đi thật xa vì nó hắc quá chừng hắc, nhưng hương hoa lúc gần kề lúc lại hóa xa xôi quả thực thơm lạ lùng và đem lại cảm giác hoài niệm. Nó giống như mấy bài hát của Trịnh vậy, nếu tình cờ bắt gặp từ ban công nhà ai vọng lại; tiếng rõ, tiếng mờ hẳn là tôi sẽ thấy hay và thích thú hơn nhiều lần so với việc nghe từ loa bố mở dưới nhà rõ từng câu.

Mấy đêm trước khi chạy xe dưới nền hương ấy cứ khiến tôi nghĩ về những ngày thơ ấu chơi ở nhà bác cả, tôi tha thẩn cả buổi ở cái bể nước cũ mọc đầy rêu để nhìn ngắm mấy cái cây anh họ trồng: đa phần toàn là phong lan, lan càng cua, xương rồng, sen đá và cả thiết mộc lan ở bờ tường gần cổng. Phân vùng kí ức trong não bộ sẽ luôn được đánh thức bởi những mùi hương thoáng qua như vậy đó. Hay thật là hay.



- Tình hình dịch giã mãi chưa khá khẩm lên, tôi vốn tính trong đầu rằng giữa tháng sẽ đến biển một chuyến nhưng giờ mà trèo lên xe khách xem chừng k phải ý kiến hay với thể trạng sức khỏe của tôi cho lắm. Rầu thiệt rầu.




- Tôi chả bao giờ xem được mấy bộ phim thanh xuân vườn trường, chắc chưa bao giờ có tình yêu thủa còn đi học nên tôi không tài nào hiểu và dung nạp nổi. Trước khi đi ngủ dạo này tôi hay xem lại mấy đoạn phim "Hôm qua ăn gì". Tôi thích ông chú Hidetoshi Nishijima trong phim này vô cùng, vừa xem vừa học được mấy món đơn giản cũng thú vị lắm nha (º‿º)♡. À, phim mới của Hae In cũng sắp ra nữa, chả biết có hay không nhưng tôi sẽ xem chỉ để nhìn anh ta cười thôi :">



- Tôi thương mến ai tôi thường sẽ tò tò đi sau rồi chụp dáng lưng của họ, hihi~



- Người ta thường nói: "Bạn chỉ sống một lần thôi". Thật ra không phải đâu, bạn chỉ chết một lần và bạn sống mỗi ngày!








6 tháng 12, 2021



Thấy mình đại gia vô cùng tận vì quang cảnh thành phố chìm trong sương sớm chỉ có một mình mình được chiêm ngưỡng, dù phải uống cf bằng bát và set điện thoại chụp tự động 10s rồi kê trên gỗ mục =))))))











Ở nhà đã nghĩ: "Rồi mình sẽ mất ngủ thôi" nên mang sách đi để đọc. Nhưng ko, đêm dù ngủ trong lều và ngoài trời 12 độ mình đã ngủ say như chết vì mệt : ))) Sách mang đi làm màu vậy.












Chạy một giai điệu ở trong đầu rồi khiu vũ cùng ánh ban mai nhaaa : ))))