Nhắc giùm khi tuổi hai hai
Cô tóc dài nhà ai không còn chải đầu bên cửa
Buông xuôi nỗi nhớ
Hờ hững thân mình.
.
Một vài bình minh
Tôi tỉnh dậy, thấy mình mất mát
Con sẻ ngô không hót
Bay đi từ đêm qua.
.
Nhắc gì tôi ơi ngày tháng cũ đã xa
Khi tuổi trẻ của chúng ta đi qua không lời từ biệt
Thế giới ồn ào những sinh những diệt
Những ảo mộng đời thường mà lắm nỗi đắng cay.
.
Tôi ngủ quên trong giấc mộng ngàn ngày
Nhưng tỉnh lại với nỗi đau cô lẻ
22 mùa xanh đâu dễ buồn như thế?
22 mùa vàng lặng lẽ những sớm mai…
.
Có ai nhắc giùm tôi, khi tuổi hai hai
Tôi còn bao trang sách chờ viết dở
Còn rất nhiều niềm thương nỗi nhớ
Đã vội trao ai những nụ hôn dài…
.
Có ai nhắc giùm tôi, khi tuổi hai hai
Đi qua gió mưa, nhớ mang thêm tấm áo
Chẳng phải cho mình,mà cho người yếu đuối
Lúc nào cũng cần dựa một bờ vai…
.
Có ai nhóm giùm tôi ngọn lửa hai hai
Nhắc tôi hãy sống đam mê và nông nổi
Con đường mình đi dẫu qua sông qua núi
Dẫu rát đau nhiều là những thân gai
…
Ba sáu lăm ngày của tuổi hai hai
Tôi lặng lẽ, nhưng biết mình vẫn sống…
- Thơ Việt Anh -
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét