31 tháng 12, 2020

Tạm biệt

29 à,  

Năm nay đã vất vả và nhiều rồi. Cứ yên lòng lên đường nhé. Những ngày sau tôi và 30 sẽ tốt cả thôi. 

 29 ơi. Thương cậu nhiều, nhiều lắm. 

Vẫn như mọi năm, tôi - cậu - chúng ta sẽ cùng ngồi lại với nhau và nghe "I wish you love". 


9 tháng 12, 2020

Hmmm

 



Nghe bản nhạc này và thấy mình như đang đứng ở trên hòn đảo nổi Okinawa lộng gió xinh đẹp kia.


7 tháng 12, 2020

Một bài thơ vừa đọc trên mạng tối nay.



tôi đem lòng thương một người

giấu tận đáy biển khơi

giấu trong lòng không khí

giấu đến mức ngay cả chính tôi cũng tìm không ra nổi nữa.

5 tháng 12, 2020

Đi vào trong cái chết (*)

Một buổi sáng mùa đông đẹp vô ngần với trời nắng vàng và gió khô hanh lạnh căm. Lướt IG thấy nàng Sonata có đăng story với bản Gymnopedie No.1 của Erik Satie. Bật cười vì đây chính là bản nhạc mà tôi từng viết trong nhật kí rằng sẽ play trong đám tang của chính mình nhiều năm về trước (và giờ vẫn vậy) :v

Tôi bắt đầu nghĩ đến cái chết của mình vào những buổi sáng sau khi tỉnh dậy khi còn là đứa học sinh cấp một. Ban đầu rất sợ hãi nhưng dần dần sau đó thì không. Tôi không chịu được khi nghĩ đến việc thân xác mình phải nằm trong quan tài chật chội, tối tăm rồi bị nèn sâu dưới đất cùng đám giun dế, thịt thà sẽ thối rữa ra rồi bốc mùi nên tôi muốn mình được hoả táng, tro cốt sẽ được rải trên núi cao miền Tây Bắc, một phần nhỏ xíu nếu được mong mỏi gia đình sẽ bỏ vô lọ thuỷ tinh rồi trồng cùng một cái cây trong vườn nhà :))))) Tôi ghét ồn ào bởi tiếng chiêng kèn trống lắm thế nên một là tĩnh lặng hoàn toàn hai là được nghe bản nhạc mình đã chọn. Được cùng gia đình và những người bạn thân của mình cùng nâng ly uống cạn một lon bia sau đó chụp một bức hình để lưu giữ khoảnh khắc tạm biệt đó. Ngày giỗ cũng không cần đốt tiền vàng mã mà làm gì, xôi gà mấy món dầu mỡ chiên xào cũng đừng thắp hương cho tôi vì tôi không thích mấy món đó, một đĩa salad trộn kèm đĩa bánh tráng cuốn thịt heo Phú Cường cùng dăm ba bông ngọc lan là khiến tôi mãn nguyện :)))))

Thật ra, việc nghĩ về cái chết ấy mà, nó chẳng có gì đáng sợ cả. Tôi chỉ đơn thuần nghĩ tôi đã sống một cuộc đời mình muốn rồi thì việc chết đi tôi cũng muốn sẽ chết theo cách của tôi, chỉ vậy mà thôi. ;)

______

Dĩ nhiên, chả có sự chán đời hay suy nghĩ tiêu cực nào ở đây cả. Tôi vẫn yêu đời, yêu mình theo một cách nào đó, của riêng tôi~





10 tháng 11, 2020

Viết trong khi chờ đợi.

1. Ngày xưa coi "Trái tim mùa thu" từng khóc rưng rức khi nữ chính chiến đấu với bệnh tật. Rồi ai mà ngờ được sau này mình cũng trải qua bấy nhiêu mũi tiêm, rồi chọc hút tuỷ hệt như vậy cơ chứ. 


2. Sophia là một cô bé rất tử tế và đáng yêu. Dù nói chuyện với con nai trong rừng hay cái vòi nước trong nhà tắm nàng ta cũng luôn miệng "Làm ơn, làm ơn"!!... "Nước ơi, làm ơn chảy ra đi nào?", hoặc khi muốn ăn kem thì sẽ giở giọng ngọt mềm như kẹo bông với bà bô: "Làm ơn đi mami, con muốn ăn kemmm", rồi sau đó rối rít cám ơn chị mẹ. Cưng ơi là cưng. Những ngày ốm yếu hôm nào hai mẹ con Sophia cũng sẽ quay những video nho nhỏ gửi tôi để truyền động lực. Tôi gọi đó những mũi tiêm tình yêu được truyền thẳng vào tyymmm~.


3. Tôi không đi làm được nữa, quả là một chuyện không mấy vui. Tôi khá tiếc nuối khi phải từ bỏ công việc này, ở đây tôi được tiếp xúc với rất nhiều các bạn nhỏ thế nên khi không còn được gặp tụi nó hàng ngày nữa thiệt tình rất nhớ nhung. Tôi học được bao điều từ tụi "vắt mũi chưa sạch" này luôn ấy ^^!!


4. Giờ là 15h38p, tôi đương ngồi gõ note này trên điện thoại trong khi chờ nghe bác sĩ hội chẩn. Nếu tình hình thuận lợi tôi sẽ bắt đầu đợt đầu tiên điều trị trong tuần này. Tôi có sợ hãi không? Có. Khóc chứ? Vâng! Tôi từng rơi nước mắt khá nhiều khi lần đầu nghe kết quả từ em y tá. Mỗi khi nghĩ đến mẹ và bố là đều không kìm lòng được. Nhưng rồi tôi bình ổn khá nhanh và cá nhân tôi thấy việc sợ hãi và một chút bi quan đó hoàn toàn là một phản ứng bình thường của cơ thể khi bạn không được thấy mình nằm trong vùng an toàn nữa. Thế nên những ngày đầu tôi rất sợ nghe mấy lời: "Lạc quan lên", "Không có việc gì phải lo sợ cả, y tế giờ hiện đại lắm".... bla bla bla. Mấy lời đó thú thật không có tác dụng ủi an đâu, thiệt đó :)) Cứ mua cho tôi suất bánh tráng cuốn thịt heo hay ti tỉ các món cuốn and roll về hay hũ chân gà ngâm sả tắc đầy ú ụ là tôi phấn chấn lạc quan lên liền à : )))))))


5. Nãy chị ngồi kế tôi còn khen tôi dũng cảm khi thấy tôi vẫn bình thản ôm sách đọc, chị không nghĩ tôi là bệnh nhân mà chỉ là người nhà thôi tại nom tôi không giống người bệnh lắm. Chị gái của chị cũng bệnh như tôi nhưng tinh thần thì khá sa sút. Tôi nói "Em mất ngày đầu tiên hoảng loạn thôi, ngày sau đó thì em chỉ nghĩ mình đang bị cảm cúm hơi nặng xíu và chỉ cần vô viện truyền nước là ổn thôi mà." Hehe. "Dũng cảm không phải là không biết sợ mà là dẫu sợ vô cùng thì vẫn cứ tiến lên". 


16 tháng 10, 2020

...






"Một ly kính nắng mai, một ly mời ánh trăng

Một ly kính cố hương, một ly mời viễn xứ

Một ly kính tương lai, một ly tiễn quá khứ

Một ly kính tự do, một ly dâng cái chết"



13 tháng 10, 2020

...

Càng lúc mình càng đau và khó ngủ hơn. Có lúc mình thắng nó, có lúc mình lại thua. Tuần này sẽ là tuần khó khăn với mình trong khi đợi kết quả, nhưng mình tin mình sẽ ổn thôi.

Mình đã mua sẵn vài chiếc khăn lụa để có thể che vết sẹo sau này, hoặc không mình sẽ chả buồn che lại mà sẽ hù người khác rằng mình từng là dân giang hồ, từng bị cắt cổ mà không chết. Haha~

28 tháng 6, 2020

Viết bài này trong vòng 10 phút trước khi ngủ.



1, Tôi phát hiện ra càng lúc tôi càng ghê gớm hơn thì phải. Hôm trước có một bà chị đi rồi va phải xe tôi khiến cả hai cùng ngã lăn ra đường. (Vâng, tôi lại bị ngã xe, có nên làm riêng một quyển nhật kí ngã xe không ha?). Tôi vừa ấm ức vì mình chả đi sai hơn nữa còn đi rất chậm rãi vì đương kẹt xe, thế là tôi quên đau rồi gào mồm lên rằng "Chị đi kiểu gì vậy? Chị lao nhanh như thể ủy ban phát chồng miễn phí cho chị ấy". Hai bên có nói qua lại hai, ba câu rồi chú đi ô tô sau tôi liền phì cười rồi bảo: "Thôi, cháu không sao là được rồi, bỏ qua cho người ta đi". Về nhà mới thấy ê ẩm hết tay chân, đầu gối rớm máu mới thấy ban nãy mình nói ác ý thế. Nếu ủy ban phường mà phát chồng free thì mình còn lao nhanh hơn chị ấy một ngàn lần ấy chứ. Em xin lỗi chị Ninja đi xe Lead màu kem nhé.


2, Nãy nghe Vương Phi hát Hồng Đậu, thế là nhớ đến vẻ đẹp của cô Tiêu Tường trong Song yến biệt ly. Lâu quá chẳng nhớ nội dung phim như nào nữa nhưng vì ca khúc này làm tôi nhớ về cái tivi cũ kĩ, ngôi nhà mái ngói nền xi măng nhà bà ngoại. Lâu rồi tôi không ra thăm bà, cũng không hỏi han gì cả. Tôi nhớ mùi dầu Cao sao vàng trên tấm lưng, mùi cơ thể đặc trưng của ngoại nữa. Tôi vẫn không sao bỏ được tính vô tâm như vậy. Nếu có cũng chỉ có nghĩ rồi để trong lòng mà thôi.


3, Hà Nội mùa này rất ngột ngạt, tôi mua của bé đồng nghiệp một hũ cà pháo trộn mắm chua ngọt. Cà pháo giòn tan ăn kèm với canh rau muống luộc đánh dấm vài quả sấu thì không còn mỹ thực nào sánh bằng. Cậu tôi tuần trước có cho một hũ sấu để tôi trữ đông ăn dần, cầm hũ sấu trên tay tôi mừng như trúng Vietlott í, huhu. Đúng là đồ dễ mua chuộc mà.


4, Hôm nay khi ăn cơm, bố có uống chút rượu rồi bảo: "Con sau này lấy chồng cũng được, không lấy chồng cũng không sao, con không phải vì bố mẹ mà phải thế này thế nọ gì hết. Cứ giữ vững lập trường của mình nếu con thấy phù hợp. Nhưng muốn sống độc thân thì liệu liệu mà lo tích tiền đi". Haha. Nghe thế thôi mà tôi xúc động chút nữa thì khóc luôn, :D


5, Tôi cũng phải tập thể dục trước khi leo lên giường. Mặc kệ những lời xung quanh:"Em có da có thịt thế này nhìn dễ thương mà". Không nhé, tôi vẫn ưng mình hạc xương mai, quai xanh quyến rũ kèm vòng eo 58 nha. Mặc kệ các người......

6 tháng 5, 2020

1. Đêm qua đúng là một đêm xui xẻo, chưa dừng lại ở đó cái chân vốn vừa ngắn vừa xấu của tôi còn lại có thêm một vết tím. Ôi chaooooo!!! Kinh nghiệm 5 năm đi xe máy của tôi thế nào đó hả? Cứ nhìn vào chân tôi là biết liền nhaaa :'<


2. Tuần tới bắt đầu công việc trở lại nhưng tuần này đã phải làm việc tại nhà rồi. Sau một thời gian dài đằng đẵng nghỉ làm thì tôi phát ghen lên với các bạn có thể làm việc tại nhà đó. Đáng ra xưa nên chăm chỉ học hơn thì bây giờ đỡ mệt mỏi thế này không? =)))))
À, hôm trước có vào Quora thấy bài viết mấy người Anti-social thì hợp với những công việc ví dụ như thế này này:
+Bác sĩ X quang
+ Biên tập phim/dựng phim
+ Nhân viên bảo vệ ca đêm
+ Nhà văn, nhà thơ, nghệ sĩ....
+ Khám nghiệm pháp y (ngày bé mỗi lần xem phim điều tra hay đọc truyện Conan đều thấy đây là một công việc thật đáng mơ ước. Oa! Nghĩ mà xem, hàng ngày bạn làm việc với một tá người nhưng không một ai trong số đó mắc bệnh lắm mồm nó mới tuyệt nhường nào.... Nếu mà bỗng dưng họ nói chuyện với bạn thì đó lại là một câu chuyện khác :___: )
+ Chính trị gia
+ Người lái xe lửa


3. Đúng là khi tâm trạng vui vẻ, thư thái thì nấu ăn cũng sẽ cảm thấy ngon lành hơn, hoặc có thể tại vì bạn vui nên bạn cảm nhận mọi chuyện, mọi điều theo hướng tốt đẹp hơn. Đây có phải là lí do mà mình luôn thấy chị đầu bếp ở cơ quan nấu ăn luôn ngon không nhỉ? Mặc dù có cuộc sống đời tư không được tốt đẹp gì cho lắm nhưng tinh thần lạc quan luôn có ở trên gương mặt và trong lối suy nghĩ của chị. Vậy nên mấy nhà tuyển dụng à, nếu các anh các chị muốn tuyển đầu bếp thì nhất định phải hỏi họ có năng lực "lạc quan, vui vẻ" không nhé. Điều này rất quan trọng vì nó ảnh hưởng đến cái bao tử của các anh, các chị đó. Haha.



4. "Đôi khi nơi bạn thuộc về lại không phải là quê hương nơi mà bạn sinh ra. Đôi khi bạn tìm thấy nhà của bạn tại nơi mà đó chỉ từng là một nơi xa lạ. Đôi khi bạn nghĩ bạn đang đi du lịch tới một đâu đó nhưng hóa ra chuyến đi đó lại trở thành đường về nhà. Vậy nên nếu có cơ hội thì bạn hãy đi nhiều nhất có thể để có thể tìm thấy nơi mà bạn thuộc về."
____
Có lẽ tôi vẫn chưa đi đủ nhiều để có thể biết đâu mới chính là nơi thuộc về mình, hehe...



5. Có thể chiều nay tôi sẽ làm kem chuối và kem xoài. Dù tôi không hề thích đồ ngọt.

Mà thật ra trước tiên tôi nên đi làm việc, bảo mở máy để làm mà lại chui vào đây viết blog. Ơ hayyy...





23 tháng 4, 2020

1. Hôm nay trời mưa thế là thèm thịt rán ướp ngũ vị hương. Rán xong xuôi cầm chảo lóng ngóng thế nào làm đổ luôn dầu vào chân. Và bỏng.... Ngay cả khi xả nước và bôi thuốc ngay thì đến giờ cái chân vẫn đỏ và rát. Hên quá không bị rộp da. Không những thế còn hỏng luôn cái váy trắng :) Tôi đúng là không nên bày vẽ nấu nướng mà làm gì, tốt nhất sau này có ai lấy tôi thì người đó cũng nên nấu ăn nếu không muốn tôi gây hoạ.

2. Chợt nhận ra mình không còn trẻ nữa khi mấy cái vết thương ở tay chân đều không thể lành lặn được cho dù đó là vết thương không nặng nề gì đi nữa, chúng đều để lại sẹo cả, thậm chí nhìn vào còn tưởng bị nặng lắm nữa cơ. Thế nên đừng ai làm thương tổn cô gái bé nhỏ này nhé, lượng collagen ở cơ thể èo uột này không còn đủ để làm lành những vết thương được nữa đâu. :))))

3. Hôm qua bạn Hoàng nhắn tin than rằng khối lượng công việc ở viện lớn quá khiến bạn phát bệnh mất rồi. Cả tháng nay chưa được nghỉ một ngày, về đến nhà chỉ kịp tắm, ăn cơm rồi lao chầm xuống giường ngủ không biết trời trăng gì hết. Nghe thương ơi là thương. Bạn Hoàng à, bạn cố lên nha!!!

4. Tôi ghét vô cùng những điều người ta nói khi say với tôi. Người ta cứ lải nhải rằng những lời nói khi ấy rất thực lòng nhưng tôi thì quay mông vào luôn nhé. Tôi thà nghe con muỗi nó vo ve bên tai còn hơn. Cái gì mà thật lòng????

5. Cũng nhớ cảm giác được ngồi góc quán uống chút gì đó ghê. Sẽ đến cái quán ế khách nơi góc đường, ở tầng trên là tiệm bán đồ may vá, mai là có thể đi được rồi.

19 tháng 3, 2020

Thanh xuân ♪ ♪ ♪ ♪ ♪ ♪








Hãy lấy một người sẵn sàng thực hiện những giấc mơ dù là ngốc nghếch nhất của bạn.



Hôm nay hàng xóm mở suốt bài này, vậy mà không bị bực mình nha :'>


"Đưa em về thanh xuân
Về những dấu yêu ban đầu
Những âu lo cứ thế hững hờ qua tay
Ta thêm lần đôi mươi
Và những ước ao đã từng
Ở một tầng mây khác riêng hai chúng ta "




11 tháng 3, 2020

Viết trong khi tỉnh ngủ.


Cà phê trứng tự làm và một ít cà chua bi của chị hàng xóm. (Tui thật bất ngờ vì vị cà phê nó khá là ổn :v )


- Hôm qua có đi ngang qua một tiệc cưới, đúng lúc dàn bạn bè cô dâu ra tạo dáng chụp hình, điều kì quặc là tôi thấy cô bạn nào của cô dâu cũng đều ăn mặc và trang điểm lồng lộn như thể họ mới là cô dâu vậy. Họ không biết trong ngày trọng đại này thì cô dâu nên được dành cho đặc quyền nổi bật nhất hay sao? Huhu. Một người lâu lắm rồi không được đi dự tiệc cưới cho hay...


- Tôi được anh nhà bên cho một ít dưa leo ở quê, nói một ít thì là nói láo tại làm gì có một ít nào khéo đến cả gần 3 kí lận, được một chị gái sống độc thân ở đầu ngõ đưa cho một túi cà chua bi chị tự trồng ngon ơi là ngon nữa chứ. Vậy là tôi làm nộm chua ngọt với dưa leo kèm cà rốt, nhấm nháp ăn vặt với cà chua bi ngọt chua dìu dịu. Thật vui sướng biết bao khi có những người hàng xóm tốt bụng như thế đó mà. Tôi cũng dễ mua chuộc đó mà :">


- Hai đứa bọn tôi ngồi ngắm trăng và tu bia cùng nhau trước một hồ nhân tạo bên cạnh khu chung cư nhìn có vẻ của những người nhiều tiền. Thấy người ta nói hôm qua là siêu trăng gì đó, nhưng bọn tôi cũng không bận tâm cho là lắm. Cậu ta ấy mà, chỉ mặc sơ mi áo dài tay vì không muốn cho ai thấy những vết rạch ở hai bên cổ tay từ rất nhiều năm về trước, vậy mà không lẽ vì bia, vì siêu trăng hay vì một lí do nào đó lại ngỏ lời hỏi tôi có muốn nhìn những vết sẹo xấu xí đó không? Trong ánh trăng mờ ảo và những ánh đèn từ phía những căn hộ kia phản lại, tôi lờ mờ nhìn ra những vết sẹo chằng chịt, tôi nhắm mắt và dùng tay cảm nhận chúng. Rồi như có luồng gió lạnh từ đâu ập đến khiến tôi khó thở trong vài giây. Tôi không biết phải nói gì cả, ngôn từ bỗng đâu tan biến hết như những viên đá nằm trong túi nilon kia, tôi chỉ biết thinh lặng rồi dùng đôi bàn tay của mình xoa nhẹ lên những vết rạch lạnh lẽo đó. Còn cậu ta cứ nhìn tôi rồi cười tủm tỉm ngây ngây ngốc ngốc :"D


- Tôi nghe nói vùng biển từ Đà Nẵng đến Vũng Tàu có loại cua tên là Mặt quỷ, theo tôi được biết thì chỉ cần một thìa cà phê thịt tụi này thôi là có thể dẫn đến tử vong. Và tôi thì vừa search GG "Giết người bằng cua mặt quỷ". Ơ... Cái quái gì thế này????


- Page Yêu Bếp dạo này thấy các chị khoe chồng hơi bị nhiều quá, tôi nghĩ mình nên out khỏi đây thôi, chồng nhà người ta có khác, chả bao giờ khiến mình thất vọng nổi. Mỗi ngày khi đọc những bài viết các chị chia sẻ thì tôi hay nhìn lại mình, nhìn tới nhìn lui, nhìn trên nhìn xuống, nhìn kiểu gì thì kiểu thì tôi sinh ra chỉ với mục đích dọa nạt loài người thôi chứ không được cái nước non chi cả. huhu


- Xem film bạo lực cho lắm vào rồi trong mơ cũng bị người ta vác dao đuổi, đáng đời.....

6 tháng 3, 2020

Ghi chép trước khi đi ngủ 00h15

1. Tôi ghét son kem, đặc biệt là mấy thỏi son có mùi và có độ bóng cao. Vào những ngày mền mệt mà phải bắt gặp mấy người trét thứ bóng nhẫy lên môi là tôi thực sự cảm thấy trước mặt mình là một nồi vịt hầm béo ngậy ngán ngẩm. Rất đáng sợ. Thành ra trước giờ tôi chỉ dùng son thỏi và có độ lì.

2. Như dự đoán, đêm hôm trước tự dưng lên cơn sốt, chỉ là cơn sốt nhẹ thôi nhưng cơn đau đầu nó đi cùng thì quả là một combo kinh dị. Hên là cơn bệnh chóng đến rồi cũng chóng đi.

3. Sáng đang ngủ bỗng thấy tin nhắn "Cậu đang ngồi Highlands à, thấy một người giống cậu lắm luôn" thì tối đến vô Instagram nàng Mèo tag tôi vào một bài viết và nhắn có một cô nàng trông có vẻ hơi giống tôi. Từ xưa tôi vẫn hay nhận được những lời nhận xét như vậy, rằng tôi rất giống một ai đó mà họ từng gặp. Khủng khiếp nhất là vào năm nhất, anh bạn ngồi trên tôi có giơ điện thoại ra rồi cho tôi coi những tấm ảnh mà cô gái trong hình như thể chúng tôi là bản sao của nhau vậy. Giống đến kinh ngạc, nhìn nghiêng hay trực diện thì đều giống tôi cả. Lúc đó tôi còn tự hỏi liệu mình có một bản sao ư????? Kể ra cũng khá thụ vị, hahaa.

4. Tôi đang ngồi viết mấy dòng này và cố gắng giết một con ruồi. Con ruồi khốn kiếp chết tiệt này thi thoảng lại bay sát đến người tôi như thể trêu ngươi. Trong lúc cố gắng giết nó thì tôi bỗng nhớ đến một tập trong Breaking Bad. Cả một tập phim chỉ để nói về cuộc truy đuổi của ông vua điều chế ma túy đá với một con ruồi bay lạc. Tôi khá thích tập phim này, tôi thích cái suy nghĩ coi con ruồi là một sự ô nhiễm mà ông ta muốn gạt bỏ bằng được, thích cả lúc ông ta chán nản rồi nói với Jesse "Hãy mặc kệ con ruồi đó rồi điều chế tiếp đi, đằng nào thứ gì chả ô nhiễm rồi". Đúng, ông ta chẳng phải cũng biến chất, vấy bẩn, ô nhiễm rồi đấy ư???

5. Vài điều hay ho đọc được trên FB, hehe.

"Dải Ngân Hà mà chúng ta thường nhìn thấy trên bầu trời, thực ra chính là dòng sữa chảy ra từ ... vếu của Hera. Thế nên nó mới có tên là Milky Way (dòng sữa).
Chuyện là khi Hera đang ngủ, Zeus đã bế Heracles (lúc ấy còn bé tẹo) đặt vào lòng Hera cho bú. Đến khi thằng bé bú chán chê thì Hera mới tỉnh dậy, bèn đẩy Heracles ra. Thế nên dòng sữa bị chảy ra ngoài bầu trời, và trở thành Ngân Hà.
Cũng nhờ bú sữa của Hera mà Hercules mới có sức mạnh bá đạo bài thiên đảo hải như vậy."

27 tháng 2, 2020

...







Đêm qua trong giấc ngủ chập chờn, thanh âm của bản nhạc này cứ luẩn quẩn quanh đầu.


26 tháng 2, 2020

Những buổi chiều nhẹ tênh.



1. Phòng tôi mấy ngày hôm nay đều thơm mùi rượu vang xen lẫn cả mùi nắng. Nếu thiên đàng có thật chắc nó cũng thơm được đến nhường này mà thôi ấy các bạn à. ^^

2. Sau một ngày tham gia workshop thêu tay căn bản vào cuối tháng trước thì tôi đã lôi gần như mọi chiếc áo, váy có khả năng thêu được lên đó ra để thực hành. Có cái nhìn ổn ổn, có cái thì không. Nhưng vui.

3. Chiếc váy hai dây có hình những bông cúc trắng mà tôi ưa thích nhất đã bị ngả màu vì năm tháng, tôi nhớ S cũng từng nói rất thích tôi mặc chiếc váy này. Hê hê. Mùa hè sắp đến, tôi sẽ tặng mình chiếc váy dây hoa cúc mới thôi. Hoặc không, tôi có thể mua một chiếc váy trơn rồi tự tay thêu lên cũng được. : ))))

4. Bữa trước được chở đi lang thang ngắm đêm Hà Nội, mùa này mà không phải tự mình chạy xe, không phải ngó nghiêng bên phải, bên trái để giữ lại cái mạng èo uột của tôi thì chao ôi là thích. Rồi được mua cho một chiếc treo móc khóa mới hình con khủng long màu xanh da trời có đính kèm một chiếc chuông nhỏ (không lẽ vì cái tính luôn phải dốc túi tìm chìa khóa của tôi ư?). Anh bạn chở tôi chốc chốc lại ngó ra phía sau để chắc chắn rằng tôi vẫn yên vị trên xe không bị rớt xuống đường, haha. Dễ thương ghê. Tôi cứ thế yên tĩnh ngồi uống nước cam nhìn hồ Tây mênh mông sóng nước và nghe câu ta kể những mẩu chuyện tủn mủn hàng ngày không tên.

5. Mẹ gọi xuống nấu cơm
.....

Thể theo nguyện vọng của Nàng Kira thì đây là một trong những thành phẩm thêu của tui đó ạ : )))