19 tháng 4, 2013

Đặt tiêu đề cho bài đăng đôi khi thiệt là khó khăn






















Tối qua mình có đi uống cf với một cô bạn. Chúng mình chọn 1 góc nhỏ và tối ở trên balcon tầng hai, nơi có những giỏ hoa đá lũ rũ rủ xuống yên ả. Gió Tháng Tư về khuya vẫn mang cái lành lạnh dễ chịu. Chúng mình không nói gì với nhau nhiều ngoài ba câu nói vô thưởng, vô phạt. Trong khi đợi cafe phin nhỏ từng giọt chỉ lặng lẽ cùng ngắm nhìn dòng xe thưa thớt lướt qua.

Cô bạn của mình thì hình như hơi bận bịu với việc trò chuyện qua điện thoại, còn mình vừa ngồi vừa hát theo vài ba khúc Trịnh quán đang mở. Những khi mỏi mệt mình thích như vậy, tức là có thể ngồi cùng ai đó đủ thân thiết và tin tưởng rồi yên lặng uống cafe. Tĩnh lặng nhưng không cô đơn. Rồi chúng mình vui vẻ cười với nhau ra về, mình cảm thấy dường như tất cả muộn phiền đều rơi rớt theo từng bước đi xuống cầu thang vậy. Hm, hi vọng không có ai ngã vì vấp phải nỗi buồn của mình hết. Haha.

.

Cả đêm qua có lẽ mình ngủ đc trọn vẹn chừng 3 tiếng. Tỉnh thức lúc 3h sáng và sự xuất hiện của n thứ trong đầu khiến mình như bị rút kiệt sinh lực. Nãy mình có đi mua một chút cháo sườn, nhưng nuốt cháo mà hệt như nuốt nguyên miếng sầu riêng vậy. Chỉ thấy muốn ói.
Không thể kéo dài tình trạng này thêm đc nữa. Có lẽ sẽ lấy vài cái áo sơ mi ra là cho phẳng phiu. Giá như cái gì cũng đơn giản như thế, như chiếc áo nhăn nhúm là qua vài lượt rồi lại thẳng thớm như ban đầu.
.

À! Sáng nay khi thay đồ mình phát hiện ra vòng eo của mình hình như có nhỏ hơn =)) Mình nghĩ đó là kết quả của chứng biếng ăn vào tuần trước. Thôi thì sáng ra cứ coi đó là tin để vui đê. Nhỉ?

Một ngày đẹp trời thế này không thể để bản thân nhăn nhúm như quả cà chua bị héo được. Không thể. Hiểu không hở bản thân?


1 nhận xét:

  1. Hờ hờ, không biết nghịch dại thế nào xóa mất xừ hết bình luận =))

    Trả lờiXóa