6 tháng 3, 2019

Lảm nhảm cho hết ngày



Tôi bị ám ảnh với chuyện tóc vương vãi ở sàn nhà. Hễ nhìn thấy tóc dù là một cọng thôi là trong tôi có cái gì đó cuộn trào lên, tôi nhất định phải nhặt nó rồi ném ngay vào túi rác.
.
À, có phải chuyện đánh răng & chà lưỡi là chuyện nhất định phải đi cùng với nhau đúng không? Tôi đã đánh răng chung với vài người và họ không có khái niệm đó. Mặt tôi bỗng thộn ra mất hai giây kiểu 😳😳😳 Ều... 🙄🙄🙄😳
.
Nhân nói về chuyện ở trên, tôi phát hiện ra một trong những thứ kì diệu nhất trên đời, kì diệu như niêu cơm của Thạch Sanh vậy, đó chính là "tub kem đánh răng". Tôi toàn quên chuyện mua một tub kem đánh răng mới, thế nên sáng tối nào cũng hì hục bóp bóp nặn nặn. Và đến gần một tuần nay rồi tub kem đánh răng đó vẫn chưa chịu hết. Mỗi lần tôi định bụng: "nốt lần này thôi rồi sẽ ném nó vào túi rác" vậy mà mỗi lần như thế tôi lại nặn được ra một cục bự chà bá đủ cho cả lần sau =)))) Kì diệu thật chứ. Ờm nó cũng như sức chịu đựng của con người vậy nhỉ? Mỗi khi cảm thấy không thể chịu đựng nổi nữa thì lại có chuyện tồi tệ gấp 101 lần ập đến như muốn nói rằng: "Tao sẽ cho mày thấy sức chịu đựng của mày còn nhiều đến nhường nào". 😆😆😆
.
Tôi bị chứng cuồng số lẻ, ví như chuyện bỏ đá vào ly nước thì số viên nhất định phải là số lẻ. Nếu không sẽ cảm thấy bứt rứt khó chịu :___;
.
Dạo lâu lắc rồi có được một bạn tán tỉnh, rồi khi người đó chở tôi đi chơi đã đưa cho tôi một chiếc mũ bảo hiểm chỉ có tác dụng che nắng thì tôi đã nhấn nút Bye với bạn đó luôn... Chậc!!! Tôi khá cố chấp và bảo thủ, đã không ưa ai ngay từ đầu rồi thì sau này rất khó có thể có cảm tình được nữa.
.
Mai có một đám cưới này, cô dâu là một em gái sinh năm 98 này. Lạy thánh Allah, với một đứa 28 tuổi và vẫn không biết kẻ eyeliner như chị thì em thật quả cảm đó biết hông?
.
Đến giờ tôi mới biết ốc sên sẽ chết rồi tan ra nếu ta rắc lên người nó một nắm muối. Huhu, tôi có hỏi thằng em tôi thì nó bình thản bảo đó là điều nó đã biết từ lâu 🙄 Sao đến hôm nay tôi mới biết vậy??? Hãy nói rằng tôi không cô đơn đi!!!
.
"Thứ duy nhất có thể giết bồ ngay lập tức đó là một cú thổi bay vào não. Khi não bị bay toác loác thì sự sống tắt ngúm ngay. Đó là lý do tại sao khi nã đạn vào tụi đánh bom cảm tử thì không được bắn bất kì chỗ nào khác ngoài đầu cả. Chỉ tốn vài phần trăm giây để nhấn nút kích hoạt bom các bạn ạ. Bắn vào tim thì bọn chúng vẫn còn vài giây để nhấn nút trước khi chết luôn. Bắn bay đầu của bọn chúng và tứ chi của chúng cũng tạch luôn tức thì."
Đọc được cái này trên Reddit, có thói quen mỗi khi biết được một điều gì hay ho sẽ note lại trên điện thoại. Trưa nay ngủ thì hoảng hốt tỉnh dậy vì mơ thấy mình bị một viên đạn nã ngay vào đầu. Tiếc rằng không kịp nhìn được đứa nào là hung thủ để còn viết mail cám ơn vì may quá nhờ có nó mà mình mới dậy khi đồng hồ điểm 13h15. Haha. Suýt thì lỡ cái hẹn lúc 14h. Biết ơn nó ghê :))
.
Một trong những chuyện khó lý giải nhất tôi từng gặp đó là chuyện xảy ra chừng 4 năm trước. Ngày đó tôi phải đi làm qua một nghĩa trang, khi đó vẫn chưa biết chạy xe nên toàn đeo bám đứa em làm cùng. Chiều hôm ấy nó có hẹn đi chơi với người yêu nên có bảo tôi gọi em trai đến đón hay bắt taxi về nhé. Em trai bận đi đâu đó, còn mẹ với tôi đang giận nhau, tôi thì tâm trạng không tốt càng không muốn gọi xe nên đã lững thững đi bộ về nhà vì chỗ làm chỉ cách nhà có hơn 1000m nếu đi tắt qua cái nghĩa trang nọ. Tôi khi chán đời thì sẽ chẳng sợ cái quái gì sất, nhớ ngày nhỏ đã từng bỏ ra ngồi kế mấy cái mộ giữa đêm chỉ vì bố mẹ chả hiểu gì về tôi. Khi đi đến nghĩa trang thì trời đã tối, đèn đường khi đó thì cũng chưa được lắp, trong màn sương đầu đông thì bỗng chợt có một anh thanh niên chừng 27, 28 tuổi từ dưới vọt lên kế tôi rồi hỏi: "Em có muốn đi nhờ về không? Lên xe anh đèo về?". Tôi đeo earphone mặt lanh tanh không nói chỉ lắc đầu. "Lên xe đi, ngày nào anh cũng thấy em đi ngang qua đây đấy". Tôi khó chịu gằn giọng nói "Khônggg!". Vậy là con người kì lạ đó chỉ cười, vít ga đi thẳng rồi biến mất vào màn sương chỉ một giây sau đó. Tôi khi đó chả nghĩ ngợi gì vì vẫn mải buồn. Khi về đến nhà rồi mới thần người ra một hồi vì phát hiện ra mình không hề nghe thấy tiếng động cơ khi xe của anh ta chạy, tôi chỉ đeo earphone để vậy thôi chứ tôi nào nghe thứ gì đâu. Hê hê, giờ nghĩ lại chỉ tò mò, ngày đó mà trèo lên xe đi với anh ta thì thế nào ấy nhỉ? Haha.

4 nhận xét:

  1. https://media1.tenor.com/images/e9823a3aa7be4e3d839343fdfcb8282b/tenor.gif

    Trả lờiXóa
  2. Vít ga đi thẳng mà ko nghe thấy động cơ, vậy là đi xe đạp điện rồi =)))))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tui lúc đó dù chưa biết đi xe máy nhưng phân biệt đc đâu là xe máy đâu là xe đạp điện nha :))))

      Xóa